Phong Lâu Quái Đàm - Cố Sự Âu
Chương 4: Chương 4
Mấy từ này làm tôi lập tức nghĩ đến tin nhắn mà mình đã nhìn thấy trong nhóm chủ tài sản vừa rồi.
[Cái này CMN không phải là thẻ lầu trưởng chứ?]
Vừa nghĩ vậy, tôi vừa điều chỉnh thiết bị quay lại toàn bộ quá trình từ khi mở hộp cho tới cuối.
Hộp chuyển phát nhanh lớn cỡ hai bàn tay, bên trong chỉ đựng một chiếc nhẫn nho nhỏ cùng một tờ giấy. Chiếc nhẫn có hình dạng con mắt, nơi tròng mắt gắn đầy các mảnh kim cương nhỏ cùng một viên đá quý màu đỏ.
Nói thật là nó rất đẹp!
Trên tờ giấy viết:
<1. 8 giờ sáng thứ hai, đi phân phát đồ ăn ở đại sảnh lầu 1. Mỗi nhà chỉ được nhận 1 túi, đồ ăn và bảng điểm danh được đặt trên quầy của đại sảnh, lấy phải đăng ký.>
<2. Qua 12 giờ không được nhận đồ ăn, phải vứt vào thùng rác nơi cửa chính màu đỏ của tòa lầu. Công nhân bảo vệ môi trường sẽ xử lý những thứ này.>
<3. Nhắc nhở các hộ gia đình không nên có lòng tham. Người có lòng tham sẽ không có kết quả tốt.>
03.
Cảm giác thật sự quá kỳ quái!
Sức khỏe của tôi luôn rất tốt, rõ ràng chưa từng có dấu hiệu bị đau tim nhưng vừa rồi lại bị đau đến mức suýt ngất đi.
Mà tin nhắn kia là có ý nghĩa gì?
Đáy lòng tôi đột nhiên thoáng hiện dự cảm xấu.
Sao có thể trùng hợp như vậy! Rõ ràng là tôi đã đóng cửa phòng lại, tự ở trong nhà đeo nhẫn vào, vậy mà tại sao trong khoảnh khắc ngay khi đeo lên liền nhận được tin nhắn điện thoại chứ?
Trừ khi là… Bên trong nhẫn có gắn thiết bị theo dõi!
Nghĩ vậy, tôi vội vàng tháo nó xuống. Nhưng chiếc nhẫn này thật sự rất kỳ quái, cho dù là tôi đã nỗ lực đến thế nào, thậm chí còn dùng đến cả xà phòng nước nhưng nó vẫn cứ như được mọc ra từ trên cánh tay tôi, làm thế nào cũng không rút ra được.
[Cái này… Cái nhẫn này rốt cuộc là sao vậy?!!!]
Dù tôi đã dùng hết sức lực lớn nhất nhưng chất lượng của chiếc nhẫn này cũng quá tốt rồi, thậm chí còn không bị rơi ra một viên trang trí nào!
Tôi còn đập mạnh nó vào tường nhưng không ngờ tường thì bị móp đi mà chiếc nhẫn chẳng hề có chút biến hóa.
[CMN!]