Trúng Độc - Dây Cót Tranh 521

Chương 38
« Trước Sau »
Chương 38-1 Tết âm lịch mới đó đã trôi qua hai ngày, hôm nay là mồng hai. Về sau ta mới biết được, trong nửa năm ta rời đi, Thượng Kiệt chuyên tâm học nấu nướng và tiếng Tân Ban Nha, chuẩn bị năm sau ra nước ngoài công tác. Ngày đó, buổi chiều nướng bánh, cơm tối cũng chính do nàng toàn bộ phụ trách. Nhìn trên bàn đồ ăn phong phú, bất giác lại nhớ tới lúc hai người cùng nhau ở chung tại biệt thự gần bờ biển. Dưới ánh mặt trời, hai người cỡ nào hạnh phúc. Cắn đủa nửa ngày, một bàn tay múc canh cho ta, đầy vẻ chờ mong hỏi: "Ăn được không?" Tất cả mọi người dồn ánh mắt về phía ta, giống như một đống kính chiếu yêu chờ ta hiện hình. Ta nuốt ngụm nước bọt, cố ý tránh né ánh mắt Kiệt, cầm lấy chén canh làm bộ tùy ý lùa cơm. "Ừm, ngon lắm." Nghe ta nói vậy, Thượng Kiệt thư thái ngây ngô cười. Nụ cười thực ấm áp, thiên chân đáng yêu. Ta rất muốn bình tĩnh nhìn thật sâu vào mắt Kiệt, khen ngợi nàng là thiên tài, rồi sau đó tận hưởng nhìn Kiệt che vui vẻ mỉm cười. Nhưng ta không thể, chỉ đành lãnh đạm nói ra một câu khách sáo. Mồng hai, ban đêm mấy người trẻ tuổi trong nhà rủ nhau cùng đi ra ngoài chơi. Chi hai, anh rể, anh ba, chị dâu, cuối cùng là ta. Ở quán ăn đêm, thời điểm đốt pháo chơi đùa bỗng nhiên gặp người quen. Là cặp chị em song sinh ta gặp trước lúc đi Anh. Hai người đó đi chơi tân niên, trùng hợp gặp được. Vì đều là người lớn, gặp dịp chơi đùa một chút không sao, cho nên khi nhìn thấy ta cũng chẳng tới mức xấu hổ, còn tới chào hỏi ta một cái. Bởi vì có người nhà ở bên, phải giữ ý tứ thật mệt mỏi, thanh âm ta trả lời nghe có biết bao nhiêu giả tạo. Đang lúc nói chuyện, Thượng Kiệt bỗng nhiên đứng dậy. Ta ma xui quỷ khiến giữ chặt nàng. Thượng Kiệt hạ mắt lạnh lùng liếc ta một cái. "Chị dâu đi đâu a?" "Đi tolet." Nàng giọng nói cũng như biễu tình, băng lãnh cực hạn. Cuối cùng nhìn ta trêu tức. "Có vấn đề sao?" Đương nhiên là có rồi! Em đang thái độ gì với tôi đây hả? Nhưng mọi người còn bên cạnh, ta không có biện pháp làm càn, chỉ có thể buông tay Kiệt, để nàng tức giận rời đi. Thượng Kiệt đi tolet, ta cùng hai chị em kia vẫn tiếp tục nói chuyện. Chúng ta vừa uống vừa xem ca sĩ biểu diễn trên sân khấu. Chừng mười lăm phút sau, anh ba mở miệng hỏi: " Kiệt sao lâu quá còn chưa quay lại?" Chị hai cũng đồng tình. "Đúng vậy, lâu quá rồi đó." Ta đứng lên. "Để em đi xem thử." Chị hai: "Chúng ta cùng đi." Ta đã rời khỏi chỗ ngồi, quay đầu cười cười. "Không cần, em đi một mình là được." Đi đến cuối dãy hành lang tối mịt, tolet nằm trong góc. Góc tối thế này thường được các thực khách tận dụng làm nơi 'tâm sự'. Đi ngang qua đôi nam nữ đang hôn nhau nóng bỏng, lẫn trong đám người kia chợt nhìn thấy một bóng dáng thân thuộc. Nàng đang bị một tên đàn ông say rượu dây dưa, nhíu mày bộ dạng khó xử. Một cỗ lửa giận xông lên, ta vội vang chạy lên đẩy tên kia ra. "Con mẹ nó, mày là ai a?" Bị phá hư chuyện tốt, tên ma men tức giận nhìn về phía ta, nhìn thấy ta biểu tình thay đổi hẳn. Ta không thèm để ý hắn, quay đầu nắm tay Thượng Kiệt. "Theo tôi trở về." Vốn tưởng rằng nàng sẽ ngoan ngoãn theo ta rời đi, không nghĩ tới, nàng lại hung hăng rút tay về. Ta sửng sốt. Sau đó đứng lặng yên tại chỗ nhìn Thượng Kiệt. "Em sao vậy?" Thượng Kiệt ngoắc đầu. "Tôi không quen cô!" Ta ngây người. Lại sao nữa vậy nè? Ta có chọc nàng hồi nào đâu a! Chương 38-2 Tên đàn ông đứng bên cạnh không thức thời tiến lại. Ngũ quan nhìn cũng có chút giống con người, nhưng uống rượu nổi tính dê xồm liền nhìn chẳng khác gì so với con heo. Mùi rượu phun ra trên mặt ta hôi thối kinh khủng, ta cố gắng kiềm nén ý tưởng muốn đánh người... "Mĩ nữ, cô gái kia nói không quen biết em a..." Nói xong tay chân táy máy sờ soạn Thượng Kiệt. "Cút!" Ta đạp hắn một cước, kéo Thượng Kiệt ra sau lưng mình. "Làm điếm mà còn bày đặt hung hăng?" Tên kia hùng hổ tính động tay động chân. Ta đâu phải chưa gặp qua cái thể loại này, gì chứ hắn làm gì dám động thủ. Ta căn bản không sợ hắn. Xoay người, nâng cằm buộc Thượng Kiệt phải đối diện với ta. "Em bị sao vậy?" Nàng không lên tiếng, hé ra khuôn mặt khinh rẻ nhìn ta. "Mày đừng có xen vào việc của người khác!" Hắn ồn ào. Ta hừ nhẹ một tiếng, quay đầu nhìn hắn. "Nhàn rỗi sao? Tao quan tâm tới vợ mình thì liên quan đéo gì tới mày?" Nam nhân kia sửng sốt. Ta nâng cằm Thượng Kiệt - người đang mím chặt môi, cúi đầu hôn lấy nàng. Đầu lưỡi tiến vào khoang miệng bắt đầu lộng hành. Nàng giãy dụa, ta đem nàng ép vào tường tiếp tục hôn thật sâu. Tên nam nhân bần tiện sửng sốt vất vả mới phản ứng, bỏ lại một câu. "Con mẹ nó, thì ra là lũ đồng tính luyến ái." Bước đi. Thượng Kiệt dùng sức đẩy ta ra, tựa vào tường thở gấp, tràn ngập phòng bị nhìn ta. Trong phút chốc, ta dâng lên ý nghĩ muốn áp nàng xuống 'trừng phạt'. Lòng thoáng đau, ta tiếp tục một lần nữa đè hai tay nàng vào tường. "Em lại làm sao vậy?" Kiệt chống trả kịch liệt, né đầu qua lại nhát quyết không cho ta hôn nàng... "Ai là vợ của cô? Tôi chán ghét cô!" Ta dán sát nhẹ nhàng cọ cọ má Kiệt. "Mỗi lần đều nói câu này. Lần sau có thể đổi câu khác sao?" Ta cúi đầu thì thầm nhẹ thổi khí vào tai, người kia bất giác mềm nhũng, nhíu mày nhìn ta. Trực giác cho ta biết, chắc nàng đang sắp khóc đây. Ta buông tay thả lỏng nàng, vuốt lên má. "Làm sao vậy?" Thượng Kiệt không nói lời nào, chỉ nâng người hôn lấy ta, tay đang ôm cổ ta bắt đầu không an phận lần mò xuống dưới vuốt ve... Ta nhích đầu ra một chút khoảng cách. "Này..." Kiệt cúi đầu, môi đẩy cổ áo ta ra gặm nhắm xương quai xanh. Hương thơm của tóc lan đi bốn phía bao phủ lấy khướu giác, so với thuốc kí©ɧ ɖụ© có lẽ còn hiệu quả hơn. Ta đặt tay lên gáy khuyến khích. Thượng Kiệt ngước mắt, ánh mắt vốn thuần khiết nay lại nhiễm một màu đỏ kí©ɧ ŧìиɧ. "Tôi đồng tính luyến ái sao?" Ta áp tay bao phủ mặt nàng vuốt ve. "Nghĩ gì thế? Hắn chửi tôi mà." Kiệt giống như chẳng nghe thấy lời ta nói, lặng yên nhìn ta. "Chắc là vậy rồi... Bằng không tại sao tôi lại thích cô?" Ta giật mình. Trong giây phút đó, nhìn ánh mắt chân thành của nàng, ta đã thật sự tin rằng... Thượng Kiệt thích ta.
« Trước Sau »