Ánh Trăng Trong Gió

Chương 15: Cơn Cuồng Nộ Của Rồng
« Trước Sau »
1. Hoàng Thượng Xuất Hiện Cánh cửa phòng bật tung, gió mạnh thổi vào mang theo mùi hương ngai ngái của máu. Hoàng thượng đứng đó, y phục hoàng bào tung bay, ánh mắt sắc bén như lưỡi đao lạnh lẽo. Sau lưng ngài, thị vệ hoàng cung đã bao vây kín toàn bộ Dực Phi Cung. Lần này, sẽ không ai có thể thoát. Hoàng hậu bị nước trà nóng tạt vào mặt, sắc mặt tái nhợt. Bà ta lùi lại một bước, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. “Bệ hạ… sao ngài lại đến đây?” Giọng bà ta run nhẹ, nhưng trong đôi mắt lại ẩn chứa một tia toan tính. Hoàng thượng không đáp. Ngài bước thẳng đến chỗ Thẩm Yến, ánh mắt tràn đầy lo lắng khi nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của hắn. “Thẩm Yến, ngươi có sao không?” Thẩm Yến nhìn ngài, rồi khẽ mỉm cười. “Ta không sao, bệ hạ.” Chỉ một câu đơn giản, nhưng lại khiến Hoàng thượng nhẹ nhõm. Ngài quay phắt sang Hoàng hậu, ánh mắt tối sầm lại. “Hoàng hậu! Ngươi dám dùng thủ đoạn bỉ ổi này để hãm hại trung thần?” Giọng ngài vang vọng cả gian phòng, mang theo khí thế bức người. Nhưng Hoàng hậu lại bật cười. “Bệ hạ, người không có bằng chứng, sao có thể nói ta làm chuyện này?” Lệ công công lập tức cúi đầu. “Bệ hạ, Hoàng hậu nương nương đúng là đã sai người bày mưu! Thích khách đêm qua chính là do bà ta sai khiến.” Hoàng hậu giật mình, quay lại trừng mắt. “Lệ công công, ngươi—” Lệ công công không dám ngẩng đầu, giọng vẫn run run: “Thần không thể che giấu được nữa… Hoàng hậu nương nương, xin thứ tội.” Phản bội ngay thời khắc quan trọng! Thẩm Yến nhíu mày. Không phải Lệ công công trung thành với Hoàng hậu sao? Sao lại… Hắn liếc nhìn Hoàng thượng. Trong đôi mắt Hoàng thượng lóe lên một tia lạnh lùng— Thì ra là kế hoạch của ngài. 2. Lời Cáo Trạng Định Đoạt Số Phận Hoàng thượng tiến thêm một bước, giọng nói trầm thấp nhưng đầy uy quyền. “Ngươi nói trẫm không có bằng chứng?” Ngài giơ tay lên. Một tấm thư được đưa đến—bức thư giả mạo mà Hoàng hậu muốn ép Thẩm Yến ký! Hoàng hậu biến sắc. “Ngươi…” Hoàng thượng lạnh lùng nhìn bà ta. “Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể bày mưu mà không ai phát hiện sao?” Ngài quét mắt nhìn thị vệ. “Lôi Hoàng hậu xuống!” Thị vệ lập tức tiến lên, trói chặt bà ta. Nhưng đúng lúc đó, Hoàng hậu bật cười, giọng nói vương đầy căm hận. “Bệ hạ, ngài nghĩ chỉ cần diệt trừ ta thì mọi chuyện sẽ kết thúc sao?” Bà ta nghiến răng, ánh mắt đỏ ngầu như kẻ điên. “Ngài nghĩ rằng mình có thể bảo vệ hắn mãi mãi sao?” “Hắn” – chính là Thẩm Yến. Hoàng thượng siết chặt nắm tay, giọng nói tràn đầy sát khí. “Ngươi dám động đến hắn một lần nữa, ta thề sẽ khiến toàn bộ dòng họ ngươi phải trả giá!” Lời tuyên bố mạnh mẽ khiến cả cung điện im lặng. Thẩm Yến sững sờ nhìn ngài. Đây là lần đầu tiên… Hoàng thượng dùng giọng điệu như vậy vì hắn. 3. Kết Cục Của Kẻ Mưu Phản Không lâu sau, Hoàng hậu bị phế truất, giam vào lãnh cung. Tất cả bè cánh của bà ta trong triều đều bị thanh trừng. Triều đình rung chuyển, nhưng cuối cùng, hoàng cung cũng được thanh lọc. Trong những ngày sau đó, Thẩm Yến không còn bị ai nghi ngờ nữa. Nhưng… trong lòng hắn vẫn có một cảm giác kỳ lạ. Hoàng thượng đã bất chấp tất cả để bảo vệ hắn. Nhưng đến khi nào… tình cảm này mới có thể được nói ra?
« Trước Sau »