Ánh Trăng Trong Gió
Chương 16: Trái Tim Đế Vương
1. Cơn Bão Sau Cuộc Chính Biến
Gió lặng, sóng yên.
Sau khi Hoàng hậu bị phế, trong cung chỉ còn lại những lời xì xào bàn tán.
Thẩm Yến cứ ngỡ mọi chuyện đã kết thúc, nhưng hắn không biết rằng… chính lúc này, một cơn bão mới đang âm thầm kéo đến.
Khi hắn bước ra khỏi thư phòng, bầu trời đã xám xịt.
Lệ công công đi theo phía sau, giọng có chút do dự.
“Thẩm đại nhân, bệ hạ vẫn chưa rời Ngự Thư Phòng.”
Thẩm Yến thoáng khựng lại, nhưng rồi vẫn cất bước.
Hắn vốn không nên để tâm.
Nhưng bàn tay siết chặt lại trong tay áo đã tố cáo sự dao động trong lòng.
2. Lời Hẹn Dưới Ánh Trăng
Đêm hôm đó, Thẩm Yến nhận được một mảnh giấy nhỏ.
“Giờ Sửu, ngươi hãy đến Hàn Lâm Các.”
Hắn cau mày.
Ai lại gửi thư cho hắn vào giờ này?
Nhưng rồi, hắn vẫn đi.
Hàn Lâm Các nằm khuất sau một hồ sen yên tĩnh. Khi Thẩm Yến bước đến, một bóng người đứng chờ sẵn.
Ánh trăng chiếu lên lớp hoàng bào, phản chiếu vẻ uy nghiêm của đế vương.
Là Hoàng thượng.
Hắn thoáng giật mình.
“Bệ hạ…?”
Hoàng thượng chắp tay sau lưng, ánh mắt phức tạp nhìn hắn.
“Sao ngươi vẫn chưa rời cung?”
Thẩm Yến cúi đầu. “Thần còn vài chuyện chưa xử lý xong.”
Ngài khẽ cười, nhưng không nói gì.
Một lúc lâu sau, giọng nói trầm thấp vang lên.
“Thẩm Yến, ngươi có từng nghĩ đến việc… ở lại bên cạnh trẫm không?”
Thẩm Yến sững sờ.
Lời nói này… là có ý gì?
Hắn chưa kịp đáp, Hoàng thượng đã tiến lên một bước.
Bàn tay ngài đưa ra, chạm nhẹ lên cổ tay hắn.
Hơi ấm nơi đầu ngón tay khiến trái tim Thẩm Yến run lên.
“Trẫm… không muốn mất ngươi.”
Câu nói này…
Thẩm Yến cảm giác máu trong người như đông lại.
Hắn chưa bao giờ nghĩ… một ngày nào đó, Hoàng thượng lại nói ra những lời này.
Nhưng liệu…
Có thật sự là tình ý?
Hay chỉ là một sự chiếm hữu của bậc đế vương?