Ánh Trăng Trong Gió

Chương 17: Dưới Bóng Đế Vương
« Trước Sau »
1. Quyết Định Của Thẩm Yến Gió thổi qua tán lá, tạo nên những tiếng xào xạc trong đêm. Thẩm Yến đứng trước Hoàng thượng, lòng tràn đầy mâu thuẫn. Hắn đã từng nghĩ, mình sẽ chỉ là một cận thần trung thành, không hơn không kém. Nhưng những lời vừa rồi của Hoàng thượng… Chẳng khác nào một xiềng xích vô hình. “Bệ hạ…” – Giọng hắn có chút khàn đi – “Người đang đùa giỡn với thần sao?” Hoàng thượng nhìn hắn, ánh mắt sâu thẳm như một hồ nước không đáy. “Ngươi nghĩ trẫm là loại người như vậy sao?” Không có câu trả lời. Không khí giữa hai người trở nên nặng nề. Thẩm Yến hít một hơi thật sâu, sau cùng, hắn cúi đầu. “Thần… chỉ là một kẻ thấp hèn, không xứng đứng bên cạnh bệ hạ.” Hoàng thượng siết chặt tay. “Trẫm không cần biết ngươi nghĩ gì.” Rồi ngài đột ngột nắm lấy cổ tay hắn, kéo hắn sát lại. Hơi thở nóng bỏng phả lên da thịt. “Thẩm Yến, trẫm chỉ hỏi một lần.” Ánh mắt Hoàng thượng đầy uy nghiêm, nhưng cũng mang theo chút gì đó mong chờ. “Ngươi… có bằng lòng ở lại bên cạnh trẫm không?” 2. Bóng Tối Và Lời Thề Câu hỏi này, đã từng lơ lửng giữa họ suốt bao năm qua. Nhưng đây là lần đầu tiên, Hoàng thượng nói ra thành lời. Thẩm Yến nhắm mắt. Hắn đã đấu tranh quá lâu. Đấu tranh với chính mình, với những quy tắc của hoàng cung, với số phận đã định sẵn. Nhưng giờ phút này, khi đôi mắt ấy đang chờ đợi câu trả lời… Hắn bỗng nhiên nhận ra, mình không thể quay đầu được nữa. Hắn chậm rãi mở mắt, giọng nói khẽ như tiếng gió thoảng. “Thần nguyện ở lại… suốt đời.”
« Trước Sau »