Lãnh Tổng Và Cô Gái Bánh Ngọt

Chương 16: Cơn Giông Trước Bình Minh
« Trước Sau »
Sau khi Hạ Minh rời đi, tiệm bánh nhỏ của Hạ Tịch vẫn chưa thể trở lại không khí bình yên vốn có. Cô đứng lặng một lúc lâu, đôi tay siết chặt, lòng ngổn ngang bao cảm xúc. Lãnh Nguyệt vẫn đứng đó, không rời mắt khỏi cô. Cô khẽ nghiêng đầu, giọng trầm ấm: “Em có muốn tâm sự không?” Hạ Tịch nhìn Lãnh Nguyệt, ánh mắt cô đầy do dự. Nhưng khi chạm phải ánh mắt kiên định ấy, cô biết rằng mình không còn lý do để giấu giếm nữa. Cô hít sâu một hơi, giọng nhẹ bẫng như gió thoảng: “Ba tôi chưa từng xem tôi như con gái… Ông ấy chỉ coi tôi như một quân cờ để củng cố vị thế trong giới kinh doanh.” Lãnh Nguyệt im lặng lắng nghe. “Tôi chưa bao giờ muốn sống trong thế giới đó. Ngay từ nhỏ, tôi đã thích làm bánh, thích sống một cuộc đời đơn giản. Nhưng ông ấy thì khác… Ông muốn tôi kết hôn với Trần Dương – người mà tôi chưa từng có tình cảm, chỉ vì một bản hợp đồng hợp tác giữa hai tập đoàn.” Hạ Tịch cười nhạt, nhưng trong mắt cô không có chút vui vẻ nào. “Vậy nên tôi bỏ đi. Tôi rời khỏi Hạ gia, tự mở một tiệm bánh nhỏ, sống cuộc sống mà tôi mong muốn. Nhưng tôi biết… sớm muộn gì họ cũng sẽ tìm đến.” Lãnh Nguyệt nhìn cô, ánh mắt trở nên sâu thẳm. “Em có hối hận không?” Hạ Tịch lắc đầu, mỉm cười. “Không.” Lãnh Nguyệt bất giác cong môi, nhưng nụ cười nhanh chóng vụt tắt. “Nhưng em có nghĩ rằng họ sẽ dễ dàng bỏ qua không?” Hạ Tịch cứng người. Đúng vậy. Nếu Hạ Minh đã tìm đến tận đây, chắc chắn ông ấy sẽ không dễ dàng từ bỏ. Hạ Tịch cảm thấy một nỗi lo lắng dâng lên trong lòng, nhưng ngay lúc này, một bàn tay ấm áp nắm lấy tay cô. Lãnh Nguyệt nhìn cô, giọng nói kiên định: “Em không cần lo. Dù có chuyện gì xảy ra, tôi vẫn ở bên em.” Hạ Tịch ngỡ ngàng nhìn người phụ nữ trước mặt. Lãnh Nguyệt chưa bao giờ hứa suông. Một khi cô đã nói ra, chắc chắn cô sẽ làm được. Lần đầu tiên, Hạ Tịch cảm thấy mình không còn đơn độc. Nhưng cô không biết rằng… cơn giông thực sự vẫn chưa đến. Và nó đang âm thầm kéo đến, sẵn sàng cuốn cô vào một vòng xoáy không thể trốn chạy…
« Trước Sau »