Lãnh Tổng Và Cô Gái Bánh Ngọt
Chương 3: Bánh Ngọt Và Nụ Cười
Từ hôm đó, mỗi sáng sớm, Hạ Tịch đều phải dậy thật sớm để chuẩn bị một chiếc bánh đặc biệt cho Lãnh Nguyệt.
Ban đầu, cô chỉ định làm những loại bánh đơn giản như bánh bông lan hoặc tiramisu, nhưng không ngờ, sau ngày đầu tiên, Lãnh Nguyệt chỉ nhàn nhạt nhìn chiếc bánh rồi lạnh lùng nói:
"Quá bình thường."
Hạ Tịch bực mình, nhưng vẫn cố gắng kìm nén. Ngày thứ hai, cô đổi sang bánh mousse xoài.
Lãnh Nguyệt vẫn thản nhiên: "Hương vị tạm ổn, nhưng không có gì đặc biệt."
Ngày thứ ba, Hạ Tịch đã sắp phát điên, cô làm một chiếc bánh chocolate đậm vị, tỉ mỉ trang trí bằng hoa quả tươi.
Lãnh Nguyệt im lặng nhìn chiếc bánh, dùng thìa nhỏ cắt một miếng đưa vào miệng. Cô khẽ nhíu mày, dường như đang cân nhắc điều gì đó.
"Thế nào? Lần này cô không thể chê nữa chứ?" Hạ Tịch khoanh tay, chờ đợi phản ứng.
Lãnh Nguyệt nhìn cô một lúc, rồi đột nhiên… khóe môi cong lên.
Một nụ cười nhẹ.
Hạ Tịch sững sờ.
Từ trước đến nay, cô chỉ thấy Lãnh Nguyệt với gương mặt lạnh lùng, đôi mắt sắc bén, không có chút biểu cảm nào. Nhưng hôm nay, người phụ nữ ấy lại khẽ cười… dù chỉ là một thoáng ngắn ngủi.
"Bánh lần này không tệ."
Chỉ một câu nói đơn giản ấy, nhưng Hạ Tịch lại cảm thấy như vừa chiến thắng một trận chiến vĩ đại.
Cô không ngờ, vì một chiếc bánh ngọt mà có thể khiến vị tổng tài khó tính này nở nụ cười.
Cũng từ hôm đó, mỗi ngày cô đều cố gắng sáng tạo ra một loại bánh mới, không chỉ để làm tròn lời hứa, mà còn vì một điều gì đó sâu thẳm trong lòng cô…
Một sự mong đợi.