Lãnh Tổng Và Cô Gái Bánh Ngọt
Chương 5: Trò Chơi Của Định Mệnh
Sau đêm tiệc xa hoa, Hạ Tịch cứ ngỡ rằng mọi chuyện sẽ trở lại quỹ đạo bình thường—cô tiếp tục làm bánh, Lãnh Nguyệt vẫn là một tổng tài cao cao tại thượng, và cuộc sống của họ sẽ chẳng có gì thay đổi.
Nhưng cô đã nhầm.
Sáng hôm sau, khi vừa mở cửa tiệm bánh, một chiếc xe đen sang trọng lặng lẽ dừng trước cửa. Cửa kính hạ xuống, gương mặt quen thuộc với ánh mắt sắc bén nhìn cô.
"Hôm nay em không có bánh cho tôi sao?"
Hạ Tịch giật mình, còn chưa kịp phản ứng, Lãnh Nguyệt đã xuống xe, bước thẳng vào trong tiệm. Không gian nhỏ bé của cửa hàng bỗng chốc trở nên chật chội hơn khi có sự hiện diện của nữ tổng tài.
"Ơ… Hôm nay tôi chưa làm xong." Hạ Tịch lúng túng, nhìn xuống hai tay còn đang dính bột.
Lãnh Nguyệt không nói gì, chỉ lặng lẽ tháo chiếc áo khoác ngoài đặt lên ghế, xắn nhẹ tay áo sơ mi trắng, rồi nhìn cô đầy ẩn ý.
"Tôi giúp em một tay."
Hạ Tịch tròn mắt. "Cô… biết làm bánh sao?"
"Không."
"Vậy tại sao—"
Lãnh Nguyệt nhướng mày, khóe môi cong lên thành một nụ cười nhạt. "Nhưng tôi có thể học."
Và thế là, một buổi sáng mà Hạ Tịch chưa từng tưởng tượng tới đã diễn ra. Một nữ tổng tài cao quý, quyền lực, giờ đây lại đang đứng trong căn bếp nhỏ bé, vụng về trộn bột, thậm chí còn làm rơi cả bột mì lên mái tóc đen tuyền.
Hạ Tịch nhịn không được mà bật cười.
"Cô đúng là không có duyên với nhà bếp mà!"
Lãnh Nguyệt thoáng sững lại khi nhìn thấy nụ cười rạng rỡ ấy, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác khó tả. Cô không biết từ bao giờ, mình lại có hứng thú với những điều nhỏ nhặt thế này—cùng một cô gái làm bánh, trong một không gian bình dị, không còn những con số, không còn hợp đồng thương mại, chỉ có bột mì và mùi hương ngọt ngào.
Một cảm giác rất lạ.
"Vậy em dạy tôi đi." Cô nói, giọng điệu không còn lạnh lùng như thường lệ.
Hạ Tịch chớp mắt, rồi gật đầu. "Được thôi! Nhưng cô phải nghe lời tôi đấy!"
Lãnh Nguyệt khẽ cười. "Em đang ra lệnh cho tôi sao?"
Hạ Tịch bĩu môi. "Ở đây, tôi là chủ tiệm bánh, cô là học trò!"
"Được, tôi nghe lời em."
Những lời nói vô tình ấy lại khiến tim Hạ Tịch khẽ run lên.
Cô chợt nhận ra… có lẽ trò chơi của định mệnh đã thực sự bắt đầu.