Lãnh Tổng Và Cô Gái Bánh Ngọt

Chương 9: Chuyến Công Tác Định Mệnh
« Trước Sau »
Hạ Tịch cứ nghĩ chuyện ghen tuông hôm trước chỉ là sự trùng hợp, nhưng không… Lãnh Nguyệt ngày càng bá đạo hơn. Cô không biết từ lúc nào, mỗi khi có ai đó đến gần cô quá mức, dù là nam hay nữ, ánh mắt của nữ tổng tài đều trở nên sắc bén như dao. Nhưng điều làm Hạ Tịch bối rối hơn cả là… chính cô lại không ghét điều đó. Cô thậm chí còn cảm thấy… có chút vui? --- Hôm nay, Lãnh Thị có một chuyến công tác quan trọng ở thành phố bên cạnh, và điều khiến Hạ Tịch bất ngờ nhất là… cô cũng có tên trong danh sách. “Khoan đã, tại sao tôi lại phải đi cùng?” Hạ Tịch kinh ngạc nhìn tờ lịch trình. Thư ký Lưu nhẹ giọng giải thích: “Lãnh tổng yêu cầu cô đi cùng để chuẩn bị đồ ăn nhẹ trong chuyến đi.” “… Tôi là chủ tiệm bánh, không phải đầu bếp riêng của cô ấy!” Thư ký Lưu mỉm cười đầy ẩn ý: “Tôi chỉ làm theo lệnh thôi.” Hạ Tịch dở khóc dở cười. Nhưng dù thế nào, cô vẫn bị kéo lên chuyến xe đến thành phố bên cạnh. --- Hạ Tịch ngồi trên chiếc xe thương vụ sang trọng, đối diện với Lãnh Nguyệt. Cô cảm thấy bầu không khí trong xe có chút kỳ lạ. Không biết có phải do không gian quá chật hẹp hay không, nhưng khoảng cách giữa cô và Lãnh Nguyệt dường như gần hơn bình thường. Hạ Tịch vô thức liếc nhìn người phụ nữ trước mặt. Hôm nay, Lãnh Nguyệt không mặc vest như thường lệ mà chọn một chiếc áo sơ mi trắng cùng quần âu tối màu. Sự đơn giản ấy không hề làm giảm đi khí chất của cô, ngược lại còn khiến cô trông… quyến rũ hơn một cách nguy hiểm. “Hạ Tịch.” Giọng nói trầm thấp vang lên khiến cô giật mình. “Gì… gì vậy?” “Em nhìn tôi lâu như vậy, thích tôi rồi sao?” Hạ Tịch lập tức đỏ mặt, lắp bắp phủ nhận: “Ai… ai nhìn cô chứ? Tôi chỉ đang suy nghĩ thôi!” Lãnh Nguyệt nghiêng đầu, nụ cười nhẹ thoáng qua: “Vậy sao?” Hạ Tịch quay mặt ra cửa sổ, cố gắng lảng tránh ánh mắt của nữ tổng tài. --- Sau một chặng đường dài, đoàn xe cuối cùng cũng đến khách sạn 5 sao sang trọng nơi diễn ra buổi đàm phán. Hạ Tịch cứ nghĩ mình sẽ được ở phòng riêng, nhưng khi cô cầm chìa khóa từ lễ tân… “Khoan đã, tại sao tôi lại chung phòng với Lãnh tổng?” Nhân viên khách sạn lịch sự đáp: “Đây là yêu cầu đặt phòng từ trước, mong quý khách thông cảm.” Hạ Tịch kinh hãi quay sang nhìn Lãnh Nguyệt: “Cô cố tình phải không?” Lãnh Nguyệt thản nhiên cầm chìa khóa, kéo vali đi vào phòng trước. “Không phải. Do khách sạn hết phòng thôi.” Hạ Tịch: “…” Cô có nên tin không đây?!
« Trước Sau »