Trói Buộc Tổng Tài

Chương 13: Rơi Vào Lồng Giam
« Trước Sau »
Phương Hạo trừng mắt nhìn Trần Dịch, ngón tay vô thức siết chặt thành nắm đấm. Anh ghét cái cách Trần Dịch nhìn mình, như thể anh chỉ là một con thú bị săn đuổi, không còn đường thoát. “Anh muốn tôi làm gì?” Giọng anh trầm xuống, mang theo sự đề phòng. Trần Dịch dựa người vào bàn, khoanh tay trước ngực, ánh mắt sắc bén không rời khỏi Phương Hạo. “Trở thành người của tôi.” Một câu nói đơn giản, nhưng lại chứa đựng vô số hàm ý. Phương Hạo cười nhạt, nhưng trong mắt anh lại không có chút ý cười. “Anh nghĩ tôi sẽ đồng ý?” Trần Dịch nhún vai, chậm rãi đứng dậy, từng bước tiến về phía Phương Hạo. Khoảng cách giữa hai người bị thu hẹp, hơi thở mang theo mùi bạc hà lạnh lẽo phả nhẹ lên mặt anh. “Cậu không có lựa chọn.” Phương Hạo ngước mắt nhìn thẳng vào Trần Dịch, đáy mắt anh ánh lên tia phản kháng. “Nếu tôi từ chối?” Trần Dịch khẽ cười, nhưng trong ánh mắt lại chẳng hề có chút ấm áp nào. “Nếu cậu từ chối…” Anh ta cúi sát xuống, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai Phương Hạo. “Tôi sẽ đảm bảo rằng cậu không thể rời khỏi đây nguyên vẹn.” Lời đe dọa đó không hề nhẹ nhàng. Phương Hạo cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng. Anh biết Trần Dịch là người có thể làm được những gì mình nói. Nếu anh ta đã ra tay bảo vệ anh khỏi Lâm Kha, thì cũng có thể dễ dàng hủy diệt anh nếu anh không nghe lời. Nhưng bảo anh trở thành người của Trần Dịch? Anh không cam tâm! Phương Hạo nghiến răng, giọng nói đầy kiên quyết. “Tôi không phải con rối của anh.” Trần Dịch khẽ nhướng mày, rồi bất ngờ đưa tay nắm lấy cằm Phương Hạo, buộc anh phải nhìn thẳng vào mắt mình. “Vậy sao?” Phương Hạo trừng mắt nhìn anh ta, nhưng lại không thể tránh khỏi cái siết mạnh mẽ kia. “Tôi rất tò mò, cậu sẽ cứng đầu được đến bao lâu.” Trần Dịch nở một nụ cười nguy hiểm. Ngay khoảnh khắc đó, Phương Hạo hiểu rằng… Anh đã thật sự rơi vào lồng giam của người đàn ông này.
« Trước Sau »