Trói Buộc Tổng Tài
Chương 19:
Sau cuộc họp, không khí trong công ty vẫn còn căng thẳng. Ai cũng có thể cảm nhận được cuộc đấu ngầm giữa hai vị lãnh đạo quyền lực. Một bên là Phương Hạo – tổng giám đốc lạnh lùng, quyết đoán, người đã chèo lái tập đoàn trong suốt nhiều năm. Một bên là Trần Dịch – cổ đông lớn mới tiếp quản vị trí quan trọng, mang theo những thay đổi đầy tham vọng.
“Anh tính chơi tôi à, Trần tổng?”
Khi bước ra khỏi phòng họp, Phương Hạo đột ngột cất giọng. Trần Dịch khựng lại, quay đầu nhìn anh, khóe môi cong lên đầy khiêu khích.
“Phương tổng nghĩ vậy sao? Tôi chỉ làm những gì mình cần làm thôi.”
Phương Hạo khoanh tay, ánh mắt sắc bén quét qua người đàn ông trước mặt.
“Anh muốn thay đổi công ty theo cách của mình, nhưng tôi không dễ để anh dắt mũi.”
Trần Dịch nhướn mày, tiến lại gần hơn, khoảng cách giữa hai người chỉ còn một gang tay.
“Vậy thì cứ chờ xem, ai mới là người dẫn dắt ai.”
Hắn nói xong liền quay người rời đi, để lại Phương Hạo đứng đó, ánh mắt trầm ngâm.
Buổi tối, tại một quán bar sang trọng
Dưới ánh đèn mờ ảo, Trần Dịch ngồi ở quầy bar, tay cầm ly rượu vang đỏ, ánh mắt dõi theo dòng người đang vui chơi xung quanh. Hắn không thích những nơi ồn ào, nhưng hôm nay lại có hứng thú muốn thư giãn.
Chợt, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện.
Phương Hạo bước vào, dáng vẻ điềm nhiên như thể đã đoán trước được hắn sẽ ở đây.
“Không ngờ anh cũng có sở thích đến bar uống rượu.” – Trần Dịch lên tiếng, cười nhẹ.
Phương Hạo không đáp, chỉ ngồi xuống cạnh hắn, gọi một ly whiskey.
“Chúng ta có vẻ thường xuyên chạm mặt ngoài công việc.” – Anh nhấp một ngụm rượu, giọng trầm thấp.
Trần Dịch nghiêng đầu nhìn anh, ánh mắt sắc sảo.
“Vậy sao? Tôi lại nghĩ anh cố ý theo dõi tôi.”
Phương Hạo bật cười khẽ, đặt ly rượu xuống.
“Anh nghĩ mình đủ thú vị để tôi phải theo dõi à?”
“Ai mà biết được? Có thể là vậy.”
Bầu không khí giữa họ bỗng chốc trở nên khác lạ. Không còn là những lời lẽ sắc bén trong phòng họp, mà thay vào đó là một sự căng thẳng vô hình, tựa như một trò chơi tâm lý giữa hai kẻ mạnh.
Trần Dịch khẽ nhấc ly rượu của mình, chạm nhẹ vào ly của Phương Hạo.
“Vậy thì… cùng chờ xem, ai sẽ là người thắng ván cờ này.”