Trói Buộc Tổng Tài

Chương 24: Giải Mã Tình Cảm
« Trước Sau »
Mưa phùn rơi lất phất bên ngoài cửa sổ, gió đêm thổi qua khe cửa tạo thành những âm thanh rì rào. Trần Dịch đứng tựa vào kệ sách, ánh mắt dõi theo bóng lưng Phương Hạo. “Anh có bao giờ nghĩ, mọi thứ giữa chúng ta… không chỉ đơn giản là trò chơi không?” Phương Hạo khựng lại. Trần Dịch cười khẽ, ánh mắt đầy ý vị. “Chắc anh không nhớ đâu, nhưng tôi đã gặp anh từ rất lâu trước đây.” Phương Hạo nhíu mày, cố gắng lục lại ký ức. “Bảy năm trước, tại quán cà phê nhỏ gần đại học S, anh có nhớ đã từng giúp một người không?” Phương Hạo hơi sững người, hình ảnh mờ nhạt trong quá khứ dần hiện lên. Một buổi chiều hè oi ả, anh tình cờ gặp một chàng trai trẻ bị đám người vay nặng lãi đuổi đánh. Khi đó, anh không suy nghĩ nhiều, chỉ đơn giản ra tay giúp đỡ, đưa người kia vào quán cà phê, mua một ly nước và nói: “Cậu không sao chứ?” Người kia khi đó cúi đầu, tay siết chặt cốc cà phê, giọng nói run rẩy: “Cảm ơn… Anh là người đầu tiên giúp tôi.” Lúc đó, anh chỉ cười nhẹ rồi rời đi, không để tâm nhiều. Nhưng hóa ra, người đó chính là Trần Dịch. “Tôi luôn nhớ về ngày hôm đó.” – Trần Dịch thì thầm, ánh mắt sâu lắng. “Chính anh đã khiến tôi tin rằng, trên đời này vẫn có người không tính toán, không vụ lợi.” Phương Hạo bỗng cảm thấy lồng ngực căng lên, một cảm xúc khó tả lan tỏa khắp cơ thể. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng, một hành động vô tình của mình lại có thể in dấu trong lòng ai đó sâu đến vậy. “Nhưng anh thay đổi rồi.” – Phương Hạo lặng lẽ nói. Trần Dịch cười, nhưng nụ cười ấy có chút đau đớn. “Vì tôi không đủ dũng cảm như anh.” Hắn tiến lên một bước, ánh mắt kiên định. “Nhưng nếu có thể bắt đầu lại… Anh có thể cho tôi một cơ hội không?” Cả hai nhìn nhau, không ai lên tiếng. Chỉ có tiếng mưa rơi, hòa vào từng nhịp thở chậm rãi giữa họ.
« Trước Sau »