Trói Buộc Tổng Tài
Chương 4: Cuộc Chơi Chính Thức Bắt Đầu
Ba ngày trôi qua nhanh hơn tưởng tượng.
Trong suốt thời gian đó, Phương Hạo gần như dành toàn bộ thời gian trong phòng làm việc được sắp xếp riêng cho anh. Tài liệu chất thành đống, màn hình máy tính lúc nào cũng sáng, còn những tách cà phê đã bị bỏ quên trên bàn dần nguội lạnh.
Nhưng anh không cảm thấy mệt mỏi.
Từ lâu, Phương Hạo đã quen với những thử thách như thế này. Kinh nghiệm nhiều năm trong ngành tài chính giúp anh đọc dữ liệu nhanh hơn người bình thường, nhìn ra lỗ hổng mà người khác bỏ sót.
Và giờ, anh sắp hoàn thành điều mình cần làm.
Sáng ngày thứ ba, Phương Hạo bước vào phòng họp với một tập tài liệu mỏng trong tay.
Trần Dịch đã ngồi sẵn ở đó, bên cạnh là trợ lý Tống Mẫn cùng một số cổ đông cấp cao. Ánh mắt anh ta vẫn bình thản như cũ, không bộc lộ chút cảm xúc nào.
"Cậu có ba mươi phút." Trần Dịch nói, tay xoay xoay cây bút bạc.
Phương Hạo không nói nhiều, anh đặt tài liệu xuống, kết nối máy chiếu và bắt đầu phần trình bày của mình.
Từng con số, từng phân tích sắc bén hiện lên trên màn hình. Anh chỉ ra những rủi ro mà kế hoạch ban đầu bỏ lỡ, đề xuất phương án mới giúp tối ưu chi phí nhưng vẫn giữ được lợi nhuận cao. Mỗi luận điểm đều logic, mỗi bằng chứng đều rõ ràng.
Cả phòng họp im lặng tuyệt đối.
Ngay cả Trần Dịch cũng không thể không thừa nhận, người đàn ông này thật sự có bản lĩnh.
Khi phần trình bày kết thúc, một trong những cổ đông lớn tuổi lên tiếng trước:
"Phương tiên sinh, cậu quả thật rất ấn tượng. Nếu tôi không biết trước, có khi tôi đã tưởng cậu làm ở tập đoàn này từ lâu rồi."
Tống Mẫn cũng gật đầu tán thành, nhưng ánh mắt lại có chút cảnh giác.
Trần Dịch không lập tức đưa ra ý kiến. Anh chỉ chống cằm, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào Phương Hạo.
"Vậy bây giờ, cậu muốn gì?"
Phương Hạo không ngạc nhiên trước câu hỏi này. Anh mỉm cười, đáp lại bằng giọng điệu nhẹ nhàng nhưng đầy ẩn ý:
"Tôi đã chứng minh giá trị của mình. Trần tổng… đã sẵn sàng để giữ tôi bên cạnh chưa?"
Cả phòng họp như lặng đi.
Trần Dịch nheo mắt, dường như cuối cùng cũng nhận ra rằng ván cờ này… không chỉ là một ván cờ kinh doanh đơn thuần.