Trói Buộc Tổng Tài

Chương 8: Giới Hạn
« Trước Sau »
Buổi sáng hôm sau, Phương Hạo bước vào văn phòng, tinh thần vẫn giữ vững như mọi ngày. Nhưng ngay khi anh đặt tài liệu lên bàn, một giọng nói trầm thấp vang lên từ phía sau. “Cậu đến muộn ba phút.” Trần Dịch đang dựa người vào bàn làm việc, ánh mắt nhìn anh đầy thách thức. Phương Hạo nhìn đồng hồ. “Tôi nghĩ mình vẫn đến trước giờ làm việc chính thức.” “Không quan trọng. Nếu là người của tôi, cậu phải tuân theo luật của tôi.” Phương Hạo mỉm cười, chậm rãi đặt cặp xuống bàn. “Vậy luật của anh là gì?” Trần Dịch không trả lời ngay. Anh tiến đến gần hơn, khoảng cách giữa hai người chỉ còn vài bước chân. “Không được phép qua mặt tôi.” Anh chậm rãi nói. Phương Hạo khẽ nhíu mày. “Tôi chưa từng có ý đó.” Trần Dịch nhìn anh chăm chú. “Vậy sao hôm qua cậu lại làm cho cha tôi hài lòng đến thế? Cậu nghĩ tôi không nhận ra à?” Phương Hạo bật cười. “Tôi chỉ làm đúng công việc của mình thôi.” “Đúng vậy, và cậu làm quá tốt.” Trần Dịch chậm rãi nâng cằm anh lên bằng một ngón tay. “Đến mức khiến tôi phải cân nhắc kỹ hơn về vị trí của cậu bên cạnh tôi.” Ánh mắt Phương Hạo không hề dao động. “Anh định thử tôi theo cách nào?” Trần Dịch nở nụ cười đầy ẩn ý. “Rồi cậu sẽ biết.” Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, hai người như đang thử thách giới hạn của nhau. Một kẻ ra điều kiện, một người chấp nhận khiêu chiến.
« Trước Sau »