Trói Buộc Tổng Tài

Chương 9: Một Đêm Không Ngủ
« Trước Sau »
Sau cuộc đối thoại đầy ẩn ý trong văn phòng, Trần Dịch không nhắc lại chuyện hôm qua, nhưng Phương Hạo biết rằng đó chỉ là sự bình yên trước cơn bão. Chiều hôm đó, một cuộc họp đột xuất được triệu tập. Khi Phương Hạo bước vào phòng họp, anh phát hiện không khí có phần căng thẳng. Trần Dịch ngồi ở ghế chủ tọa, hai tay đan vào nhau, ánh mắt sắc bén lướt qua từng người trong phòng. “Tôi đã xem xét kế hoạch mở rộng chi nhánh phía Nam của công ty.” Trần Dịch gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn. “Có ai có ý kiến phản đối không?” Mọi người im lặng. Dự án này vốn được đích thân chủ tịch Trần giao cho Trần Dịch toàn quyền quyết định, ai dám phản đối? Nhưng ngay lúc đó, Phương Hạo chậm rãi lên tiếng. “Thưa tổng giám đốc, tôi nghĩ chúng ta cần xem xét lại một số yếu tố rủi ro về mặt tài chính.” Cả phòng họp im phăng phắc. Không ai ngờ rằng một trợ lý mới vào công ty chưa bao lâu lại dám trực tiếp đưa ra ý kiến trái chiều với Trần Dịch. Trần Dịch nheo mắt, nhìn Phương Hạo đầy hứng thú. “Cậu nghĩ tôi chưa cân nhắc đến rủi ro sao?” Phương Hạo không hề nao núng. “Tôi chỉ muốn đảm bảo rằng những gì chúng ta thực hiện sẽ mang lại lợi ích tối ưu nhất. Nếu tổng giám đốc cho phép, tôi có thể trình bày chi tiết hơn.” Trần Dịch cười nhạt. “Được. Tôi cho cậu năm phút.” Phương Hạo nhanh chóng mở tài liệu, trình bày những điểm bất cập trong kế hoạch, đồng thời đưa ra một số phương án thay thế hợp lý. Cả phòng họp chăm chú lắng nghe, có người gật gù đồng tình. Khi anh kết thúc, Trần Dịch không nói gì ngay lập tức. Anh chỉ nhìn Phương Hạo bằng ánh mắt khó đoán, rồi đột nhiên đứng dậy. “Buổi họp kết thúc.” Mọi người lục tục rời đi. Khi chỉ còn lại hai người trong phòng, Trần Dịch tiến lại gần, giọng nói trầm thấp: “Cậu đang cố tình khiêu khích tôi?” Phương Hạo nhìn thẳng vào mắt anh, không né tránh. “Tôi chỉ làm những gì cần làm.” Trần Dịch bật cười. “Cậu thú vị hơn tôi nghĩ đấy.” Sau đó, anh cúi người xuống, ghé sát tai Phương Hạo, giọng nói nhẹ nhàng nhưng mang theo sự áp đảo. “Cẩn thận đấy, Phương Hạo. Một khi đã bước vào trò chơi này, tôi sẽ không để cậu rời đi dễ dàng đâu.” Cả đêm hôm đó, Phương Hạo không tài nào ngủ được. Không phải vì lo lắng, mà vì anh biết… cuộc chiến giữa anh và Trần Dịch mới chỉ bắt đầu.
« Trước Sau »