Tiên Lộ Song Hành
Chương 11: Truy Tìm Ký Ức
Bầu không khí trong đình viện lặng như nước.
Lục Thanh Lam vẫn chưa hoàn toàn định thần sau khi bị Bạch Tử Sương xâm nhập thức hải. Nàng nhìn đối phương, cảm thấy có điều gì đó rất khác lạ.
Bạch Tử Sương vốn lạnh lùng, nhưng lúc này, ánh mắt nàng dường như mang theo một tia dao động mà trước nay chưa từng có.
“Lục Thanh Lam.”
Giọng nói của Bạch Tử Sương vẫn trầm ổn, nhưng sâu trong đó chứa đựng sự chắc chắn không thể lay chuyển.
“Ngươi chính là nàng.”
Lục Thanh Lam rùng mình, không thể che giấu sự chấn động trong lòng.
Bạch Tử Sương đã nhận ra—nàng chính là người trong ký ức xa xưa ấy.
Còn nàng… cũng không thể phủ nhận.
Mặc dù chỉ là những mảnh vụn mơ hồ, nhưng tình cảm quen thuộc, nỗi đau đớn day dứt, tất cả đều chân thực đến đáng sợ.
Nàng không biết phải trả lời thế nào.
Bạch Tử Sương lại không chờ đợi.
Nàng vung tay, một luồng linh quang hiện ra.
Một chiếc bạch ngọc giản xuất hiện trong tay nàng.
“Đây là bí pháp Thần Tịch Cung, có thể khơi mở ký ức bị phong ấn.”
Bạch Tử Sương nhìn thẳng vào Lục Thanh Lam, ánh mắt kiên định.
“Ta muốn thử.”
Lục Thanh Lam giật mình: “Ngươi có chắc không? Nếu là ký ức bị phong ấn, ắt hẳn không đơn giản…”
Bạch Tử Sương không đáp.
Nàng chỉ lặng lẽ vận linh lực, thúc động ngọc giản.
ẦM!
Một trận pháp cổ xưa lập tức xuất hiện giữa không trung.
Ánh sáng trắng bừng lên, bao phủ hai người.
Thần thức của họ bị kéo vào một dòng xoáy thời gian vô tận.
Trong không gian mờ ảo, ký ức dần hiện ra.
Lần này không còn là những hình ảnh mơ hồ, mà là những đoạn hồi ức rõ ràng, như thể họ đang thực sự sống lại trong quá khứ.
Bạch Tử Sương mở mắt.
Nàng đang đứng trên một ngọn núi cao, mây trắng cuộn trào dưới chân.
Bên cạnh nàng, một nữ tử vận hồng y, mắt phượng long lanh như có ánh lửa.
Nữ tử hồng y xoay người, đôi mắt chăm chú nhìn nàng.
“Bạch Tử Sương.”
Giọng nói dịu dàng ấy vang lên.
Bạch Tử Sương cảm thấy tim mình khẽ run.
Không cần suy nghĩ, nàng biết—đây chính là tiền kiếp của họ.
Và nữ tử trước mặt nàng… chính là Lục Thanh Lam của kiếp trước!