Tiên Lộ Song Hành
Chương 2: Huyết Mạch Ẩn Tàng
Huyết Nguyệt Cốc, đêm dài không trăng, từng luồng linh khí hỗn loạn cuộn xoáy trên bầu trời, phản chiếu ánh đỏ kỳ dị xuống mặt đất.
Lục Thanh Lam ngồi tựa vào vách đá lạnh buốt, cơ thể nàng vẫn còn vương những vết thương chưa lành. Bạch Tử Sương đứng trước mặt nàng, đôi mắt băng lãnh quan sát không rời.
“Ngươi… tại sao lại ở đây?”
Giọng nàng trầm tĩnh, mang theo vài phần dò xét. Lục Thanh Lam chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt đen sâu thẳm ánh lên vẻ trầm lặng:
“Ta không biết. Khi tỉnh lại, đã thấy bản thân ở nơi này.”
Bạch Tử Sương không đáp, nhưng linh thức nhanh chóng quét qua cơ thể nàng. Một tia chấn động linh lực yếu ớt phản hồi lại, tựa như có thứ gì đó bị phong ấn trong cơ thể Lục Thanh Lam.
"Ngươi có linh căn?"
Thanh Lam lắc đầu. “Ta chưa từng tu luyện.”
Một phàm nhân lại có thể sống sót ở Huyết Nguyệt Cốc sao? Bạch Tử Sương nhíu mày, lòng dâng lên chút nghi hoặc. Nếu không phải có người âm thầm bảo vệ, vậy hẳn trong cơ thể nàng có một loại sức mạnh chưa thức tỉnh.
Nhưng lúc này, linh lực dao động mạnh mẽ khiến Bạch Tử Sương cảnh giác. Nàng quay người, rút kiếm, ánh hàn quang lóe lên trong đêm tối.
"Yêu thú đến."
Lời vừa dứt, từ trong bóng tối, một con Huyết Nhãn Lang khổng lồ gầm lên, đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào Lục Thanh Lam.
Bạch Tử Sương không nói thêm, thân ảnh như tuyết lướt qua, kiếm trong tay vẽ thành một vòng sáng huyền ảo. Một nhát kiếm, linh lực bạo phát, chém rơi một bên cánh của con Huyết Nhãn Lang.
Nhưng ngay lúc đó, tiếng gầm giận dữ vang lên. Từ sâu trong cốc, hàng chục cặp mắt đỏ rực dần hiện ra.
Bạch Tử Sương thầm hít một hơi lạnh. Không ngờ lại có cả đàn Huyết Nhãn Lang tụ tập nơi đây.
Nàng quay lại, trầm giọng nói: "Bám sát ta."
Lục Thanh Lam gật đầu, cố gắng đứng lên dù cơ thể đã rã rời. Nhưng khi nàng vừa bước tới, đột nhiên một cơn đau nhói lan khắp toàn thân.
"Ưm…!"
Trên trán nàng, một ấn ký huyền bí lóe sáng. Từ trong cơ thể, một dòng linh lực cuộn trào, như muốn thoát ra khỏi phong ấn.
Cùng lúc đó, lũ yêu thú đột nhiên gầm rú, đôi mắt càng thêm đỏ rực, tựa như bị thứ gì đó hấp dẫn.
Bạch Tử Sương thấy vậy, lập tức tiến lên, một tay giữ chặt lấy bờ vai Lục Thanh Lam.
"Tỉnh lại!"
Thanh Lam mở bừng mắt, trong khoảnh khắc, đôi mắt nàng ánh lên một sắc vàng kim nhàn nhạt.
Một luồng linh lực mạnh mẽ bùng phát từ cơ thể nàng, tạo thành một cơn cuồng phong quét qua toàn bộ Huyết Nguyệt Cốc.
Trong sát na ấy, đàn Huyết Nhãn Lang lập tức co rúm lại, gầm rú rồi bỏ chạy tán loạn.
Bạch Tử Sương kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt.
Nàng cúi xuống, đối diện với ánh mắt còn chút mơ hồ của Lục Thanh Lam.
"Ngươi… rốt cuộc là ai?"