Tiên Lộ Song Hành

Chương 8: Cổ Vật Bị Lãng Quên
« Trước Sau »
Sau khi rời khỏi Tàng Thư Các, Bạch Tử Sương không vội quay về mà đi sâu vào Động Hư Không, nơi lưu trữ những vật phẩm cổ xưa của Thiên Huyền Môn. Động Hư Không nằm dưới lòng núi, được canh giữ bởi trận pháp cường đại. Chỉ những trưởng lão và đệ tử chân truyền mới có quyền ra vào. Vừa bước vào, ánh mắt nàng lập tức bị thu hút bởi một luồng khí tức quen thuộc. Ở góc sâu nhất của động, giữa vô số bảo vật, có một chiếc hộp gỗ đen phủ đầy bụi thời gian. Bạch Tử Sương đưa tay phủi nhẹ, để lộ những hoa văn cổ xưa được khắc trên nắp hộp. Nàng khẽ nhíu mày. Đây là phù văn của Thần Tịch Cung. Tại sao một vật có liên quan đến Thần Tịch Cung lại xuất hiện trong kho báu của Thiên Huyền Môn? Bạch Tử Sương vận một tia linh lực, mở nắp hộp. Bên trong là một mảnh gương vỡ, chỉ lớn bằng lòng bàn tay. Nàng nhẹ nhàng cầm lên, lập tức cảm thấy một luồng khí tức kỳ lạ lan tỏa. Cảnh vật trước mắt nàng chợt mờ đi. Một hình ảnh hiện lên trong tâm trí— Một nữ tử vận hồng y, tay cầm một chiếc gương tròn hoàn chỉnh, ánh mắt phức tạp nhìn vào nó. Đứng đối diện nàng ta là một nữ tử bạch y— Ánh mắt lạnh lùng, dung nhan tuyệt mỹ, nhưng sâu trong đôi mắt đó là một tia dao động khó nắm bắt. "Nếu có kiếp sau… nàng có còn nhớ ta không?" Tiếng nói vang vọng, khiến lòng Bạch Tử Sương rung lên một cách khó hiểu. Nàng giật mình, thoát khỏi ảo ảnh. Bàn tay khẽ run, nàng nhìn mảnh gương trong tay. Một cảm giác quen thuộc dâng lên từ tận đáy lòng. Không thể nào… Chiếc gương này— Có liên quan đến nàng sao?
« Trước Sau »