Truyện Thú Sủng Full - Đam Mỹ Ngọt Sủng Dị Giới

Chương 80: Ác nhân cáo trạng trước
« Trước Sau »
Nhìn ánh mắt đơn thuần trong suốt của Mộc Mộc, không giống như cố ý nói, tâm tình nhị hóa thế này mới bình tĩnh trở lại, trời biết Tiểu Mộc Mộc thoạt nhìn ngơ ngác, sao lại nói những chuyện một châm chảy máu như vậy.   Lại chắc chắn Mộc Mộc không phải là cái ý kia, tâm tình nhị hóa cũng thả lỏng hơn rất nhiều.   "Này, này, Mộc Mộc, nơi này nam nhân sinh đứa nhỏ cũng không phải muốn là sinh được, hơn nữa, hơn nữa Hắc Vũ.....Dù sao thì Mộc Mộc nhóc cũng không cần quan tâm, chuyện giữa anh và Hắc Vũ cũng không đơn giản như nhóc nghĩ, có điều nếu nhóc muốn sinh đứa nhỏ, nhóc phải suy nghĩ lại cẩn thận, nơi này nam nhân sinh đứa nhỏ không cẩn thận sẽ chết."   "A......"   Nhắc nhở như vậy, Tiểu Mộc Mộc mặt mũi trắng bệch, vài lần muốn nói chuyện, những vẫn không nói ra lời, cuối cùng chỉ cúi đầu làm tiếp rối gỗ trong tay.   Mà kết quả là không nói được gì.   Nhị hóa không nói nữa, Tiểu Mộc Mộc không hứng thú với đề tài này, tự nhiên sẽ không nói cái gì nữa, nhị hóa liền chỉ ngây ngốc ngồi một chỗ, nâng cằm ngẩn người, tâm trí bay lên chín tầng mây, trong đầu hiện lên một ít loạn thất bát tao.   Thật lâu sau, nhị hóa mới khó khăn hỏi Tiểu Mộc Mộc: "Mộc Mộc, nhóc thật sự không muốn trở về sao?"   Mộc Mộc lắc lắc đầu.   Bé có thể trở về sao, trở về cái gì cũng không có, ba và mẹ đều không thích bé, ba lại có gia đình mới, mẹ.....nếu trở lại thế giới lạnh lùng kia không bằng ở lại chỗ này, nhìn đến ánh mắt vội vàng của anh Tiểu Vũ, Mộc Mộc cứ cảm thấy bản thân hơi có lỗi với anh Tiểu Vũ, nhưng bé thật sự không muốn rời đi nơi này, cũng không muốn rời xa Lôi Nặc.   "Lôi Nặc đối với em tốt lắm, không có ai đối xử tốt với Mộc Mộc như vậy...Hắc Vũ đối với anh Tiểu Vũ cũng tốt, vì sao anh Tiểu Vũ không ở lại chứ, có phải anh Hắc Vũ bắt ép anh sinh đứa nhỏ hay không?"   Nhóc!   Nhóc! Nhóc! Có thể nói lời xảo quyệt bén nhọn như vậy sao, nhị hóa lại một lần nữa bị Tiểu Mộc Mộc hỏi đến á khẩu không trả lời được, thường thường lời nói vô tình như vậy lại khiến cho người ta không thể không nhận.   "Tiểu Mộc Mộc, nhóc cảm thấy Hắc Vũ đối với anh tốt lắm sao?"   Mộc Mộc giống như là nhìn thấy kẻ ngốc nhìn anh Tiểu Vũ, nghiêng đầu nhỏ, ánh mắt đầy nghi hoặc, chẳng lẽ không đúng sao, rõ ràng như vậy, hay là anh Tiểu Vũ căn bản không hề cảm giác được.   "Ừ, ừ." Gật đầu thật mạnh để khẳng định.   "Tiểu Vũ cảm thấy ta đối với em không tốt?" Đột nhiên một giọng nói vang đến, làm cho hai người bên trong không khỏi ngừng lại, đặc biệt là Tiểu Vũ, y vốn trong lòng áy náy, bị hỏi đột ngột như vậy, có chút hoảng hốt.   "Anh, sao anh đã về rồi." Nhị hóa lắp bắp nói.   Hắc Vũ nhíu mi, thần sắc phi thường không tốt, ánh mắt tràn đầy mệt mỏi và khó chịu.   "Làm sao? Ta còn không thể trở về sao?" Bên trong lời này, cơn tức giận thăng thiên, nhị hóa thế này mới ý thức được bản thân nói sai, không khỏi muốn tự tát vào miệng.   Thật là miệng tiện, miệng tiện mà!   "Không, không thể nào, tôi vừa rồi chỉ nói đùa với Tiểu Mộc Mộc thôi, anh đừng cho là thật, đúng rồi, cái kia, chuyện của tên Mir xử lý thế nào?"    Nhị hóa một bên vừa nói, một bên nháy nháy mắt với Tiểu Mộc Mộc, Mộc Mộc rất là phối hợp gật gật đầu, chứng minh nhị hóa nói đều là sự thật.   Hắc Vũ chỉ hừ lạnh, trong lòng cũng có suy nghĩ của mình.   Hắn nghĩ đến nhị hóa coi như luôn có điểm tâm tư, cho nên đến nay vẫn vậy.   "Hừ! Xem việc hai người gây ra đi, lần này chuyện tình nháo lớn, khi ta đi đến nơi, bên người gã có rất nhiều tế ti, có điều ngoạn ý kia của gã coi như không cứu được, nếu người bình thường, trái lại như vậy không giải quyết được gì, nhưng Mir lại có quan hệ với phủ thân vương, những tế ti này xem một phần vương phủ, không làm gì đối hắn, nhưng Mir cũng là không nghĩ, ta sẽ đối phó với gã, không cho gã có cơ hội gì..."   Nhị hóa kinh hãi không thôi.   "Vậy, vậy nên làm cái gì bây giờ, vậy xong đời, xong đời rồi, chúng ta có phải sẽ bị ngồi tù hay không, hay là bị phán tử hình!"   "Câm miệng!" Hắc Vũ bị làm ồn đến nhức hết đầu.   "Được rồi, sự tình còn chưa phát sinh đến cái loại tình trạng này, tuy ta không xuống tay với Mir, nhưng cũng tìm được một số thứ gây bất lợi cho gã, hừ, với dạng người như gã, cho dù có thân vương phủ cũng không thể có bao nhiêu đảm bảo, gã cho rằng mình quá có trọng lượng, chúng ta lập tức đến chỗ thân vương, hắn tốt xấu cũng là phụ thân ta, nếu hắn không để ý, ta cũng có biện pháp, có điều trước khi đi, chúng ta phải chuẩn bị một chút." Sau đó, ánh mắt liền dừng lại trên hai người Miya đang mờ mịt không thôi.   "Làm, làm gì?"   Nhị hóa đầu lưỡi có chút co rút, y nhìn ra ánh mắt Hắc Vũ không đúng: "Anh, anh không thể xằng bậy....."   "Không sao, ta xuống tay thực có chừng mực."   Vì thế một thoáng chốc, trong phòng liền truyền ra tiếng thét chói tai cùng âm thanh không ngừng nguyền rủa.   Sau, nhị hóa cùng Mộc Mộc hai người đều quần áo không chỉnh, trên mặt đều có dấu vết thâm tím, vừa thấy liền nhận ra là vừa bị cường bạo.   "Mộc Mộc, nhóc có đau không, vừa mới rồi anh không nên xuống tay nặng với nhóc như vậy." Nhìn đến dấu hồng hồng trên người Mộc Mộc, nhị hóa trong lòng ngỡ ngàng, nếu như bị Lôi Nặc thấy được, y còn không phải đến xương cốt cũng chẳng còn sao.   "Không sao." Cho dù có đau một chút, nhưng về chút đau này bé vẫn có thể nhịn được.   Chẳng qua, đợi đến lúc Hắc Vũ gọi người bẩm báo thân vương, ngoài cửa thân vương đã có người trông coi, nhìn đến bộ dạng như vậy, trong lòng Hắc Vũ không khỏi cười lạnh, xem ra Mir đã muốn đi trước một bước, là ác nhân nhanh chóng cáo trạng trước.   "Nói con thứ hai của thân vương có chuyện quan trọng muốn bẩm báo!"   Hắc Vũ lớn tiếng nói, phỏng chừng người ở bên trong lúc này cũng nghe thấy được âm thanh của hắn, trông cửa là hai thú nhân cao lớn, ánh mắt hung ác, tựa hồ không đem Hắc Vũ vào trong mắt, cũng đúng, Hắc Vũ rất ít ở tại thân vương phủ, đột nhiên trở về, bên người không có thân tín, cho dù là con trai của thân vương đi nữa, thân vương còn có rất nhiều con, căn bản không cần thiết.   "Ngươi, ngươi không nên ồn ào lớn tiếng, nếu là thân vương có xử phạt gì, ngươi cũng không đảm đương nổi."   "Ta có xử phạt gì ngươi cũng không thể đảm đương." Chỉ là một tên thị vệ nho nhoi, cư nhiên còn dám trèo lên đầu hắn ngồi, Hắc Vũ ngôn ngữ uy hiếp, chuẩn bị động thủ, bên trong truyền đến một giọng nói uy nghiêm có vẻ lớn tuổi.   "Là Hắc Vũ sao, vào đi."   Hai tên thị về thầm hận không thôi, thân vương đại nhân đã lên tiếng, bọn họ tự nhiên không thể làm gì, đành phải mở cửa, ba người vừa đi vào, cửa đã lập tức được đóng lại.   Bên trong hẳn là thư phòng của thân vương.   Rất nhiều giá sách, bên trong không có đèn đuốc gì, nhưng lại cực kỳ sáng sủa, thân vương an vị trên ghế, bên người hắn đi theo một vị quản gia mặt than, thấy Hắc Vũ tiến vào gật gật đầu tượng trưng, mà một người khác bên cạnh, người này quanh người quấn đầy vải trắng, suy yếu không thôi nằm ở trên nhuyễn tháp, sắc mặt tái nhợt, có điều sau khi nhìn đến nhị hóa cùng Tiểu Mộc Mộc phía sau Hắc Vũ, trong mắt xuất hiện điều gì đó, có điều rất nhanh liền biến mất, còn lại là đắc ý cùng châm chọc.   Tựa hồ đối với kết quả về sau nắm chắc thắng lợi.   "......"   Trong thư phòng cực kỳ yên tĩnh.   Hắc Vũ tiến vào không nói gì thêm, mà thân vương đại nhân kêu Hắc Vũ tiến vào cũng không nói gì nữa, Tiểu Mộc Mộc nâng đầu hơi đánh giá thân vương, là phụ thân Hắc Vũ nhỉ, nhìn qua có vài phần giống, không có âm lãnh như vậy, thoạt nhìn có vài phần nhân từ, khóe miệng hàm chứa ý cười, híp mắt, tựa hồ biết có người đánh giá hắn, hướng phía Tiểu Mộc Mộc nhìn thoáng qua, không có ác ý gì, Mộc Mộc cảm thấy có chút không thoải mái, giống như, giống như bị rình coi, bất an gục đầu xuống, nhưng một lát sau lại hiếu kỳ đánh giá mọi thứ.   Hai người đều không nói lời nào, người bên trong đã sắp đợi không được, mặt khác còn một Mir đang nằm, Mir có thân phận cao quý, phụ thân của gã, tuy không phải công tước, nhưng cũng là bá tước, ở nhà được tôn sùng, mà đến phủ thân vương bên này, là muốn tìm kiếm càng nhiều cơ hội hơn, để tương lai kế thừa chức quan càng thêm thuận lợi, gã ở bên cạnh, cái tốt thì không học được điều gì, nhưng những thứ chơi bời lêu lổng lại phi thường nhiều, hơn nữa tại phủ thân vương ngây người thời gian dài, gã càng cảm thấy tự thân phát ra cảm giác ưu việt, cảm thấy cùng người bình thường bất đồng, căn bản không có ý thức được những điều này là không đúng, chỉ cần không bị phát hiện, thân vương cũng sẽ không làm gì gã, nhưng hiện tại, gã bất quá là đi đùa bỡn hai cái người Miya một chút thôi, nhưng lại bị đùa bỡn lại, hiện tại thì hay rồi, gặp được kẻ còn làm ra chuyện này với gã.   Thật đúng là không nhìn ra, hai cái người Miya nhỏ nhắn kia cư nhiên làm ra sự tình ác liệt khiến người ta giận sôi máu đối với gã như vậy. Thật sự là quá đáng giận, nhưng khiến người muốn chết là bảo bối của gã, tiểu đệ đệ của gã như vậy đã không còn, hạnh phúc sinh hoạt của gã dựa vào, tương lai của gã, gã vẫn là thực trẻ tuổi, gã có rất nhiều vị đạo người Miya còn chưa có hưởng thụ qua đâu, làm sao lại có thể kết thúc như vậy.   Nhìn đến những tế ti này thả ra ánh mắt có chút thoáng qua đồng tình, Mir biết bản thân thực sự là xong rồi.   Không.   Là thân thể cũng là tương lai.   Gã cư nhiên thua ở trên hai cái người Miya, không được, gã không thể nén giận như vậy, gã phải làm gì đó, nếu không gã không nhận nổi những khổ sở này.   "Cậu, người nói một câu đi chứ, Mir thật sự rất thống khổ, có phải đời này Mir đều xong rồi không, cậu, Mir không muốn làm một phế nhân, cậu nhìn xem, chính là hai cái người Miya này, người đừngbị bộ dáng hai người bọn họ lừa gạt, bọn họ xuống tay phi thường độc ác, Mir, Mir đã  tuyệt vọng về cuộc sống tương lai rồi, cậu, cậu sẽ không nhìn Mir bị người bắt nạt chứ."    Mir trong nháy mắt lóe ra quang mang đáng sợ, có chút hưng phấn lại oán hận nhìn Tiểu Mộc Mộc cùng nhị hóa, Mộc Mộc bị ánh mắt trừng nảy sinh ác độc, không khỏi trừng lại, không chút kiêng dè.   Hừ!   Thật là được lợi cho gã quá rồi, Tiểu Mộc Mộc trong lòng nghĩ, bé nên đem đầu lưỡi của gã cũng cắt luôn, nếu như vậy gã sẽ không nói được gì nữa.   Thân vương không nói gì thêm, tựa hồ có chút bất đắc dĩ đối với Mir.   Nhìn về phía Hắc Vũ, Hắc Vũ còn lại hừ lạnh.   "Như thế nào, thân vương chẳng lẽ còn muốn tiếp tục bao che? Vu mã của ta nhỏ nhắn như vậy, hơn nữa Mir ngươi cho dù không có ai, cũng là một thú nhân, thú nhân cư nhiên còn yếu hơn so với người Miya, bị vu mã của ta bắt nạt, ngươi nói như vậy, ngoại trừ nói cho bản thân nghe thì rốt cục có kẻ ngốc nào có thể tin nổi."   Bị nói lại, sắc mặt Mir một trận trắng bệch.   Gã cũng biết lời này là không có trọng lượng gì, nhưng người bị tổn thương là gã màa, gã mới là người bị tổn thương, hiện tại gã mới là người bị bắt nạt không phải sao, nhưng, nhưng: "Cậu, thật là bọn họ, bọn họ đối Mir, cư nhiên khiến cho Mir người không ra người, quỷ không ra quỷ, cậu nhất định phải trừng phạt thật nặng hai cái người Miya này, nếu cậu không muốn giúp Mir, ba ta đến đây, cũng sẽ không bỏ qua cho hai người Miya này!"   Đúng lúc nói ra lời cầu xin cũng không ngần ngại thêm lời uy hiếp.   Thân vương là người như thế nào.   Chính là thấp hơn so với hoàng đế một chút, cho dù bá tước hay công tước đều không bằng, Mir này cũng do quá mức tức giận, nói chuyện đều không có đầu óc, nhưng lời này đã nói ra, vốn cũng không thể thu hồi lại.   Chẳng những là thân vương, ngay cả vị quản gia bên cạnh sắc mặt cũng không dễ nhìn.
« Trước Sau »