Hướng Dương Tĩnh Lặng (Nơi Gió Và Nắng Tìm Thấy Nhau)

Chương 17: Gia đình mở lòng và những kế hoạch chung
« Trước Sau »
Sau chuyến thăm của Bà Hương, không khí trong căn nhà của Hạ Đông và Spa của Huỳnh Trân dường như ấm áp hơn hẳn. Dù Bà Hương chưa nói ra lời chấp nhận hoàn toàn, nhưng thái độ của bà đã thay đổi rõ rệt. Bà thường xuyên gọi điện hỏi thăm Hạ Đông, và trong các cuộc trò chuyện, bà cũng chủ động hỏi về Huỳnh Trân, về tình hình Spa. Những lời hỏi han tuy đơn giản, nhưng lại mang theo sự quan tâm thật lòng. Hạ Đông cảm nhận được sự thay đổi tích cực từ mẹ mình. Cô chia sẻ điều đó với Huỳnh Trân, và cả hai đều rất vui mừng. Họ biết rằng, hành trình để có được sự chấp nhận hoàn toàn có thể còn dài, nhưng họ đã đi đúng hướng. Một buổi chiều, Huỳnh Trân đang ngồi làm việc tại Spa thì nhận được một cuộc điện thoại. Là Bà Hương. "Con bé Trân đó hả?" Giọng Bà Hương ở đầu dây bên kia có chút ngập ngừng, nhưng không còn lạnh lùng như trước. "Mẹ đang ở thành phố, mà mẹ thấy có loại tinh dầu mới này tốt lắm, không biết Spa của con có cần không để mẹ mua về cho?" Huỳnh Trân ngạc nhiên và xúc động. Đây là lần đầu tiên Bà Hương chủ động mua quà cho Spa của mình, và còn hỏi ý kiến cô. "Dạ, bác gái cứ mua giúp con ạ. Con cảm ơn bác nhiều lắm!" "Ừm... Mà con bé Hạ Đông có khỏe không? Nó dạo này có hay thức khuya làm việc không?" Bà Hương hỏi tiếp, giọng bà ấy có vẻ quan tâm thật lòng. "Dạ, chị Hạ Đông khỏe ạ. Có con ở đây nên con không cho chị ấy thức khuya đâu ạ," Huỳnh Trân đáp, nụ cười hạnh phúc nở trên môi. Cuộc gọi của Bà Hương khiến Huỳnh Trân cảm thấy ấm lòng. Cô biết, Bà Hương đang dần chấp nhận mình, không chỉ là người yêu của Hạ Đông, mà còn là một phần của gia đình. Để đáp lại sự quan tâm của Bà Hương, Hạ Đông và Huỳnh Trân quyết định sẽ dành một ngày cuối tuần về thăm bà ở thành phố. Họ muốn thể hiện sự tôn trọng và tình yêu của mình đối với gia đình. Khi họ về đến nhà, Bà Hương đã chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn. Lần này, không khí không còn căng thẳng như lần trước. Bà Hương trò chuyện với Huỳnh Trân nhiều hơn, hỏi về Spa, về những dự định tương lai của cô. Bà cũng kể về những hoạt động xã hội của mình, về những người bạn già. Trong lúc dùng bữa, Bà Hương nhìn Hạ Đông và Huỳnh Trân, ánh mắt bà ấy dịu dàng hơn rất nhiều. "Con bé Trân này, con chăm sóc Hạ Đông rất tốt. Mẹ thấy nó dạo này vui vẻ, khỏe mạnh hơn nhiều." "Dạ, con cảm ơn bác ạ. Chị Hạ Đông cũng chăm sóc con rất nhiều ạ," Huỳnh Trân đáp, ánh mắt cô ấy nhìn Hạ Đông đầy tình cảm. Sau bữa ăn, Hạ Đông và Huỳnh Trân cùng Bà Hương xem tivi. Bà Hương bỗng nhiên hỏi: "Hai đứa có tính gì cho tương lai không? Định cứ ở mãi cái thị trấn nhỏ đó sao?" Hạ Đông nhìn Huỳnh Trân. Cả hai đã từng nói chuyện về tương lai, về việc phát triển Spa và công việc IT của Hạ Đông, nhưng chưa bao giờ thực sự đi vào chi tiết. Đây là một cơ hội tốt để họ chia sẻ những kế hoạch của mình với Bà Hương. "Dạ, chúng con có ạ," Hạ Đông nói. "Con muốn phát triển thêm mảng tư vấn hệ thống IT cho các Spa và cửa hàng nhỏ. Còn Spa của Trân thì đang có kế hoạch mở rộng thêm dịch vụ, và có thể sẽ mở thêm chi nhánh ở các thị trấn lân cận ạ." Huỳnh Trân tiếp lời: "Chúng con cũng muốn xây dựng một căn nhà nhỏ ở thị trấn, có thể là một căn nhà có vườn cây, để tiện cho công việc và có một không gian yên bình ạ." Bà Hương lắng nghe một cách chăm chú. Bà ấy thấy sự nghiêm túc và những kế hoạch rõ ràng của hai cô gái. Bà không còn phản đối gay gắt nữa, mà thay vào đó là sự suy tư. Khi Hạ Đông và Huỳnh Trân ra về, Bà Hương tiễn họ ra tận cửa. Bà nắm tay Hạ Đông. "Con bé Đông, con phải giữ gìn sức khỏe nhé. Còn con bé Trân, con cũng vậy. Hai đứa cứ cố gắng làm tốt công việc của mình. Có gì khó khăn, cứ nói với mẹ." Lời nói của Bà Hương như một lời chúc phúc thầm lặng. Hạ Đông và Huỳnh Trân nhìn nhau, trong lòng tràn ngập hạnh phúc. Họ biết, con đường phía trước để có được sự chấp nhận hoàn toàn có thể còn dài, nhưng họ đã có sự ủng hộ từ trái tim của Bà Hương. Trên đường về thị trấn Hướng Dương, Hạ Đông tựa đầu vào vai Huỳnh Trân. "Mẹ chị đã chấp nhận chúng ta rồi, Trân." Huỳnh Trân mỉm cười, siết chặt tay Hạ Đông. "Vâng, em biết. Chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng tương lai thật tốt, chị Hạ Đông nhé." Tình yêu của Hạ Đông và Huỳnh Trân đã vượt qua những rào cản đầu tiên từ gia đình, và giờ đây họ đã sẵn sàng cùng nhau viết nên những chương tiếp theo của cuộc đời mình, với những kế hoạch và ước mơ chung, trong bình yên và hạnh phúc.
« Trước Sau »