Bách Khoa Toàn Thư Xuyên Không Và Nàng Tướng Quân Ngô Nghê | Truyện Bách Hợp Xuyên Không Ngọt Sủng

Chương 13: Lệnh xuất quân và những lời dặn dò bí mật
« Trước Sau »
Sau thành công trong bài kiểm tra chuyển nước, Bạch Lăng đã hoàn toàn tin tưởng vào khả năng của Hoàng Thư. Nàng Tướng quân không nói nhiều, nhưng ánh mắt nàng nhìn Hoàng Thư đã thay đổi, từ sự tò mò và ngô nghê sang sự tin tưởng và một chút gì đó trìu mến khó gọi tên. Vài ngày sau, một đạo quân lệnh khẩn cấp được truyền đến phủ Tướng quân. Bạch Lăng triệu tập các tướng lĩnh và công bố quyết định: nàng sẽ dẫn quân ra biên ải phía Bắc để dẹp loạn. Không khí trong phủ trở nên căng thẳng và nghiêm nghị. Tiếng binh lính chuẩn bị quân trang, ngựa chiến hí vang, và tiếng kèn hiệu lệnh vang vọng khắp nơi. Hoàng Thư nghe tin, lòng cô ấy dâng lên một nỗi lo lắng khôn nguôi. Cô biết, chiến trường là nơi máu đổ xương rơi, không phải trò đùa. Dù Bạch Lăng là "Sát Thần", nhưng không ai có thể đảm bảo an toàn tuyệt đối. Hoàng Thư tìm gặp Bạch Lăng trong thư phòng. Nàng Tướng quân đang xem xét bản đồ quân sự, vẻ mặt nàng đăm chiêu. "Tướng quân Điện hạ, người... người sẽ ra trận sao?" Hoàng Thư hỏi, giọng cô ấy có chút run rẩy. Bạch Lăng ngẩng đầu lên, nhìn Hoàng Thư. Ánh mắt nàng vẫn sắc bén, nhưng lại không có vẻ lạnh lùng như thường lệ. "Đúng vậy. Lần này biên ải có chút phiền phức." "Vậy... ta có thể đi cùng người không?" Hoàng Thư hỏi, ánh mắt cô ấy đầy sự kiên định. "Ta đã chứng minh được khả năng của mình rồi mà." Bạch Lăng nhìn Hoàng Thư một lúc lâu. Nàng biết, để một nữ nhân như Hoàng Thư theo ra trận là chuyện chưa từng có tiền lệ. Hơn nữa, chiến trường đầy rẫy hiểm nguy, không phải nơi dành cho những người yếu đuối. Nhưng nàng cũng biết, Hoàng Thư không phải là tiểu thư yếu ớt thông thường. Trí tuệ của cô ấy có thể mang lại lợi thế không ngờ. "Chiến trường rất khắc nghiệt," Bạch Lăng nói, giọng nàng trầm thấp. "Ngươi có thể không chịu nổi." "Ta có thể chịu được!" Hoàng Thư kiên quyết. "Ta sẽ không làm vướng chân người! Ta sẽ giúp người! Hãy tin ta!" Bạch Lăng nhìn thẳng vào mắt Hoàng Thư, thấy trong đó sự kiên định và cả nỗi lo lắng chân thành dành cho mình. Cuối cùng, nàng khẽ gật đầu. "Được. Ngươi có thể đi cùng ta. Nhưng ngươi phải tuân theo mọi lệnh của ta. Tuyệt đối không được hành động lỗ mãng." Hoàng Thư vui mừng khôn xiết. "Ta hứa! Ta sẽ tuân theo mọi lệnh của người!" Sau đó, Bạch Lăng bắt đầu dặn dò Hoàng Thư những điều cần thiết. "Ngươi phải học cách ngụy trang bản thân. Ta sẽ cho ngươi giả làm một nam binh sĩ cấp thấp, làm quân y hoặc phụ trách hậu cần. Ngươi phải học cách dùng kiếm cơ bản để tự vệ, và tuyệt đối không được tiết lộ thân phận thật sự của mình." Hoàng Thư gật đầu lia lịa, lắng nghe từng lời. Bạch Lăng còn chỉ cho cô ấy những điểm yếu trên bản đồ quân sự, những khu vực hiểm trở, và cách thức vận chuyển lương thảo. Hoàng Thư ghi nhớ mọi thứ, đồng thời vận dụng kiến thức hiện đại của mình để phân tích. "Tướng quân Điện hạ, nếu chúng ta có thể cải tiến xe lương thảo theo kiểu này..." Hoàng Thư bắt đầu đưa ra những đề xuất về hậu cần, về việc giảm trọng lượng, tăng tốc độ di chuyển. Bạch Lăng lắng nghe một cách chăm chú, đôi mắt nàng ánh lên sự suy tư. Đêm trước ngày xuất quân, Bạch Lăng đến tẩm thất của Hoàng Thư. Nàng mang theo một bộ y phục binh lính đã được chỉnh sửa lại cho vừa vặn với Hoàng Thư, và một thanh kiếm gỗ để cô luyện tập. "Ngươi... hãy cẩn thận," Bạch Lăng khẽ nói, giọng nàng có chút ngập ngừng. Nàng nhìn Hoàng Thư, ánh mắt nàng chứa đựng một sự lo lắng thầm kín mà nàng hiếm khi bộc lộ. Hoàng Thư nhìn Bạch Lăng, cảm nhận được sự quan tâm của nàng. Cô ấy mỉm cười. "Người cũng vậy. Người là Tướng quân của ta, phải giữ gìn sức khỏe. Ta sẽ ở bên cạnh người." Bạch Lăng không nói gì, nàng chỉ nhẹ nhàng đặt tay lên vai Hoàng Thư, khẽ siết. Cử chỉ đó là một lời hứa, một sự bảo vệ, và một nỗi niềm không muốn chia xa. Hai người đứng đó, giữa căn phòng tĩnh lặng, cảm nhận sự gắn kết mạnh mẽ của tình yêu trong không khí căng thẳng của chiến tranh sắp tới. Hành trình ra biên ải sẽ đầy rẫy hiểm nguy, nhưng Hoàng Thư biết, chỉ cần có Bạch Lăng ở bên, cô sẽ không sợ hãi bất cứ điều gì. Và Bạch Lăng, dù lạnh lùng đến đâu, cũng đã tìm thấy một điểm yếu ngọt ngào trong trái tim mình, một người mà nàng muốn bảo vệ bằng cả sinh mạng.
« Trước Sau »