Bách Khoa Toàn Thư Xuyên Không Và Nàng Tướng Quân Ngô Nghê | Truyện Bách Hợp Xuyên Không Ngọt Sủng

Chương 3: Khẩu phần đặc biệt và sự tò mò của Tướng quân
« Trước Sau »
Sau màn "chỉ đạo võ thuật" bất thành trên thao trường, Hoàng Thư nhận ra việc áp dụng kiến thức hiện đại vào cổ đại không hề đơn giản, nhất là khi "đối tác" là một vị Tướng quân ngô nghê về khoa học. Cô quyết định thay đổi chiến thuật, bắt đầu từ những thứ cơ bản và dễ hiểu hơn: ẩm thực. Lục Bình vẫn luôn lo lắng về sức khỏe của Phượng tiểu thư (tức Hoàng Thư). Nàng tỳ nữ trung thành liên tục nhắc nhở Hoàng Thư phải ăn uống điều độ, không được chạy nhảy quá sức. "Tiểu thư, người phải ăn hết bát cháo này đi ạ. Sức khỏe của người vẫn còn yếu lắm," Lục Bình năn nỉ, nhìn Hoàng Thư với ánh mắt cầu khẩn. Hoàng Thư nhìn bát cháo loãng lần thứ n trong ngày, không khỏi thở dài. "Cháo cháo cháo! Ngươi định cho ta biến thành một nồi cháo luôn sao? Ngươi có thể làm món gì khác không? Ví dụ như... cơm rang?" Lục Bình tròn mắt. "Cơm rang? Đó là món gì vậy ạ? Cơm thì phải nấu thành cơm trắng chứ, sao lại rang ạ?" Hoàng Thư bất lực. Cô quyết định tự mình hành động. "Ngươi dẫn ta đến nhà bếp. Ta sẽ tự mình làm một vài món ăn đặc biệt cho ngươi mở mang tầm mắt!" Lục Bình có chút e ngại. Tiểu thư Phượng Dao vốn yếu đuối, không mấy khi bén mảng đến bếp núc. Nhưng nhìn sự kiên quyết của Hoàng Thư, Lục Bình đành phải dẫn cô đi. Nhà bếp của phủ Tướng quân rộng lớn, khói nghi ngút, với rất nhiều đầu bếp và tỳ nữ đang bận rộn. Mùi dầu mỡ và thức ăn cổ đại xộc vào mũi Hoàng Thư. Cô hít một hơi thật sâu, rồi bắt đầu "chỉ đạo". "Này, ngươi có dầu ăn không? Không phải mỡ lợn nhá. Phải là dầu thực vật cơ," Hoàng Thư nói với một đầu bếp. "Rồi cho ta thịt heo thái hạt lựu, trứng gà, rau củ quả... và cơm nguội nữa." Các đầu bếp nhìn Hoàng Thư như nhìn một kẻ lập dị. Tiểu thư Phượng gia lại đích thân vào bếp, còn yêu cầu những thứ kỳ lạ? Hoàng Thư không quan tâm. Với kiến thức nấu ăn hiện đại và kinh nghiệm xem các chương trình ẩm thực trên TV, cô bắt đầu trổ tài. Cô hướng dẫn cách rang cơm sao cho hạt cơm săn lại, cách nêm nếm gia vị, và đặc biệt là cách sử dụng lửa. Chẳng mấy chốc, mùi cơm rang trứng thơm lừng lan tỏa khắp nhà bếp, khiến những người xung quanh không khỏi tò mò. "Mùi gì mà thơm lạ vậy?" Một người đầu bếp khẽ hỏi. Khi món cơm rang hoàn thành, Hoàng Thư nếm thử, đôi mắt cô ấy sáng lên. "Tuyệt vời! Đúng là hương vị của sự tự do và văn minh!" Cô ấy múc một bát đầy cho Lục Bình. "Ngươi nếm thử đi! Đây là đặc sản của thế kỷ 21 đó!" Lục Bình rụt rè nếm thử. Mắt cô ấy mở to. "Ngon quá! Đây là món gì mà kỳ lạ vậy ạ? Vừa có vị cơm, vừa có vị thịt, lại giòn giòn, thơm thơm." Hoàng Thư cười đắc thắng. "Đây gọi là 'cơm rang thập cẩm', một trong những món ăn 'quốc dân' ở thời đại của ta đó!" Lục Bình cứ thế ăn hết bát cơm rang, vẻ mặt đầy sự ngưỡng mộ. Buổi tối hôm đó, Hoàng Thư yêu cầu Lục Bình chuẩn bị một phần cơm rang đặc biệt, không phải cho cô, mà là cho Tướng quân Bạch Lăng. "Tiểu thư, người muốn đưa món này cho Tướng quân sao?" Lục Bình lo lắng. "Tướng quân không thích những thứ lạ đâu ạ. Người ăn uống rất đơn giản." "Ngươi cứ đưa đi," Hoàng Thư tự tin. "Ngươi cứ nói đây là 'khẩu phần đặc biệt' mà ta đích thân chế biến để bồi bổ cho Tướng quân sau những ngày làm việc vất vả!" Lục Bình đành vâng lời. Nàng mang phần cơm rang đến thư phòng của Tướng quân. Bạch Lăng đang ngồi đọc tấu chương, vẻ mặt lạnh lùng. "Báo cáo Tướng quân, Phượng tiểu thư có chuẩn bị một 'khẩu phần đặc biệt' để bồi bổ cho người ạ," Lục Bình nói, giọng cô ấy run rẩy. Bạch Lăng nhíu mày, nhìn bát cơm rang đầy màu sắc. "Khẩu phần đặc biệt? Ngươi muốn nói món ăn kỳ lạ này sao?" Ánh mắt nàng liếc nhìn bát cơm, có vẻ không mấy hứng thú. "Dạ... Phượng tiểu thư nói đây là món 'cơm rang thập cẩm' gì đó, rất ngon và bổ dưỡng ạ," Lục Bình lắp bắp. Bạch Lăng im lặng một lát, rồi nàng đặt tấu chương xuống. Nàng cầm lấy đũa, khẽ nếm thử một chút. Đôi mắt nàng khẽ mở to. Mùi vị lạ lẫm nhưng lại vô cùng hấp dẫn. Vị cơm rang giòn, thịt đậm đà, trứng béo ngậy, và rau củ tươi ngon hòa quyện vào nhau. Bạch Lăng chưa từng nếm qua món ăn nào như vậy. Nó không giống bất kỳ món ăn nào trong cung đình hay trên chiến trường. Vẻ mặt nàng vẫn lạnh lùng, nhưng động tác ăn lại nhanh hơn. Chẳng mấy chốc, bát cơm rang đã hết sạch. "Món này... tên là gì?" Bạch Lăng hỏi, giọng nàng vẫn trầm, nhưng có chút tò mò. "Dạ, là 'cơm rang thập cẩm' ạ," Lục Bình đáp, lòng thầm nhẹ nhõm. "Ừm," Bạch Lăng khẽ gật đầu. "Ngươi nói với Phượng tiểu thư, món này... không tệ." Nàng nói xong, lại quay lại với tấu chương, nhưng ánh mắt nàng thi thoảng lại liếc nhìn về phía cửa, nơi Lục Bình vừa bước ra. Hoàng Thư, ở trong phòng, đang hồi hộp chờ đợi tin tức. Khi Lục Bình về báo cáo, Hoàng Thư vui mừng khôn xiết. "Không tệ" từ miệng Tướng quân Bạch Lăng chính là "ngon tuyệt cú mèo" của người bình thường rồi! Hoàng Thư biết, cô đã tìm được cách để "xâm nhập" vào thế giới của Nữ Tướng quân lạnh lùng này. Từ bây giờ, "Bách khoa toàn thư xuyên không" của cô sẽ không chỉ dừng lại ở việc gây rắc rối, mà còn bắt đầu "cải tạo" cả Tướng quân ngô nghê nữa!
« Trước Sau »