Bách Khoa Toàn Thư Xuyên Không Và Nàng Tướng Quân Ngô Nghê | Truyện Bách Hợp Xuyên Không Ngọt Sủng
Chương 4: "Vật lý cổ đại" và kế hoạch "giải ngố" Tướng quân
Sau thành công vang dội của món "cơm rang thập cẩm", Hoàng Thư cảm thấy tinh thần phơi phới. Cô biết, "con đường chinh phục dạ dày" của Tướng quân Bạch Lăng đã mở ra, và đó chính là cánh cửa để cô "giải ngố" cho nàng Tướng quân ngô nghê này. Lục Bình cũng trở nên tin tưởng và ngưỡng mộ Hoàng Thư hơn, không còn quá hoang mang mỗi khi tiểu thư của mình đưa ra những ý tưởng kỳ quặc.
Sáng hôm sau, Hoàng Thư yêu cầu Lục Bình mang đến cho cô một ít giấy, bút lông và mực. Lục Bình khó hiểu, nhưng vẫn làm theo. Hoàng Thư bắt đầu vẽ nguệch ngoạc những hình ảnh đơn giản: một cái bánh xe, một cái ròng rọc, và thậm chí là cả một chiếc máy bơm nước sơ khai.
"Lục Bình, ngươi xem này," Hoàng Thư chỉ vào hình vẽ bánh xe. "Cái này gọi là bánh xe. Nó giúp chúng ta di chuyển đồ vật dễ dàng hơn, tiết kiệm sức lực hơn."
Lục Bình nhìn chăm chú. "Cái này... có vẻ hữu dụng ạ."
Hoàng Thư hào hứng nói. "Đương nhiên rồi! Đây là kiến thức cơ bản về vật lý đó! Nếu áp dụng mấy thứ này vào quân đội, Tướng quân sẽ tiết kiệm được biết bao nhiêu sức lực binh lính, vận chuyển lương thảo cũng nhanh hơn, đánh trận chắc chắn thắng lợi vang dội!"
Lục Bình nghe xong thì mắt sáng rỡ. "Tiểu thư, người thật thông minh! Nô tỳ sẽ đi báo với Tướng quân ngay!"
"Khoan đã!" Hoàng Thư vội vàng giữ Lục Bình lại. "Ngươi không được nói là ta đã vẽ mấy thứ này! Ngươi cứ nói là ngươi vô tình nhìn thấy trong sách cổ nào đó, hoặc là ngươi nằm mơ thấy đi! Nhớ nhé, đừng nói ta vẽ đấy!" Hoàng Thư không muốn gây quá nhiều sự chú ý từ đầu.
Lục Bình gật đầu lia lịa, tuy vẫn có chút khó hiểu về sự bí ẩn của tiểu thư.
Ngay buổi chiều hôm đó, Bạch Lăng đích thân đến thăm Hoàng Thư. Nàng vẫn mặc bộ trang phục giản dị thường ngày, nhưng ánh mắt sắc bén hơn thường lệ.
"Ngươi đã vẽ ra những thứ đó sao?" Bạch Lăng hỏi thẳng, không vòng vo. Nàng đặt lên bàn mấy tờ giấy vẽ nguệch ngoạc của Hoàng Thư mà Lục Bình đã "vô tình" báo cáo.
Hoàng Thư giật mình. "Tướng quân Điện hạ, người... người đang nói gì vậy ạ?" Hoàng Thư giả vờ ngơ ngác.
Bạch Lăng nhíu mày, không thích sự quanh co. "Đừng giả vờ. Ngươi biết ta đang nói về những bản vẽ kỳ lạ này." Nàng chỉ vào hình vẽ bánh xe. "Ngươi nghĩ nó có thể giúp quân đội của ta sao?"
Hoàng Thư thấy Bạch Lăng đã hỏi thẳng, đành phải "lật bài ngửa" một nửa. "À... những thứ này là kiến thức mà ta... vô tình học được từ một vài quyển sách cổ quý hiếm. Chúng có thể giúp người giảm sức lực, tăng hiệu quả công việc. Người có thể cho binh lính của mình thử nghiệm xem sao."
Bạch Lăng nhìn Hoàng Thư với ánh mắt dò xét. "Ngươi là Phượng tiểu thư, một tiểu thư yếu ớt, chưa từng ra khỏi cửa, làm sao có thể biết những thứ này? Ngươi đang giấu ta điều gì?" Giọng nàng mang theo sự nghi ngờ, nhưng cũng có chút tò mò.
Hoàng Thư cố gắng giữ vẻ bình tĩnh. "Tướng quân Điện hạ, ta nói rồi, ta bị chấn động đầu sau cú ngã ngựa. Có lẽ vì vậy mà trong đầu ta xuất hiện những kiến thức lạ lùng này. Ta... ta cũng không giải thích được. Nhưng người cứ thử xem sao. Nếu có ích thì là phúc của binh lính, còn không thì cũng không mất mát gì." Hoàng Thư nói, giọng cô ấy pha chút ngây thơ vô số tội.
Bạch Lăng im lặng một lát, ánh mắt nàng vẫn dán chặt vào Hoàng Thư, như muốn nhìn thấu tâm can cô. Rồi nàng cầm lấy những bản vẽ. "Nếu chúng vô dụng, ngươi sẽ phải chịu phạt." Nói xong, Bạch Lăng quay người bỏ đi, để lại Hoàng Thư thở phào nhẹ nhõm.
Vài ngày sau, Hoàng Thư nghe thấy tiếng ồn ào từ phía thao trường. Cô lén lút nhìn qua cửa sổ. Bạch Lăng đang đứng đó, đích thân chỉ đạo binh lính chế tạo một chiếc xe kéo có bánh xe theo đúng bản vẽ của Hoàng Thư. Nàng thậm chí còn tự mình thử đẩy chiếc xe. Khi thấy chiếc xe kéo nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với xe cũ, Bạch Lăng nhíu mày, vẻ mặt đầy khó hiểu. "Tại sao? Tại sao chỉ thêm mấy cái vòng tròn này mà lại nhẹ hơn nhiều vậy?" Nàng lẩm bẩm, ánh mắt vẫn còn nguyên sự ngơ ngác, như thể vừa chứng kiến một phép màu thay vì một nguyên lý khoa học. Các binh lính nhìn nhau, cũng không dám giải thích cho vị Tướng quân chỉ giỏi đánh trận này.
Hoàng Thư mỉm cười đắc thắng. "Nàng Tướng quân ngô nghê, ngươi đã rơi vào lưới của 'Bách khoa toàn thư xuyên không' rồi đó!" Cô biết, những "bài học" từ thế giới hiện đại của cô sẽ dần dần "giải ngố" cho Bạch Lăng, và kéo nàng đến gần mình hơn.