Tóm tắt truyện Pháo Hoa Ngày Đông – Truyện Bách Hợp Niên Hạ Cảm Động, Ngược Tâm Sâu Sắc

Chương 10
« Trước Sau »
Khi sống cùng nhau, Thẩm Luyện nhận ra Trịnh Đinh Vũ là người rất chu đáo với mọi người nhưng lại thường bỏ qua bản thân. Thẩm Luyện bắt đầu lo lắng cho nàng, từ những vết bầm trên đầu gối cho đến việc Trịnh Đinh Vũ chịu đựng cơn đau mà chỉ dùng nước lạnh uống thuốc. Cô đã lặng lẽ chăm sóc Trịnh Đinh Vũ bằng cách dán miếng chống va chạm vào giường, chuẩn bị bình nước nóng và mua những món ăn nàng yêu thích. Sự tỉ mỉ của Thẩm Luyện được Hạ Vân, bạn của Trịnh Đinh Vũ, khen ngợi, nhưng cũng khiến Hạ Vân vô tình tiết lộ rằng Trịnh Đinh Vũ đã từ chối các buổi xem mắt vì "có Thẩm Luyện bên cạnh rồi, em ấy cũng không cô đơn". Điều này khiến Thẩm Luyện bàng hoàng nhận ra mình đã thích Trịnh Đinh Vũ nhiều hơn bản thân tưởng tượng. Cuối tháng 3, khi Thẩm Luyện tìm nhà mới, Trịnh Đinh Vũ đã đề nghị cô tiếp tục ở lại nhà mình, không lấy tiền thuê, chỉ mong Thẩm Luyện thoải mái. Thẩm Luyện rất muốn ở lại nhưng lo ngại làm phiền Trịnh Đinh Vũ nếu sau này nàng có người yêu. Cô thẳng thắn bày tỏ nỗi lo đó, khiến Trịnh Đinh Vũ có chút bất ngờ nhưng vẫn kiên quyết muốn cô ở lại, khẳng định nàng không có ý định yêu đương hay kết hôn trong vài năm tới, và "chưa bao giờ có hứng thú với đàn ông." Thẩm Luyện nhận thấy vành tai Trịnh Đinh Vũ đỏ ửng và ánh mắt nàng thoáng chút lúng túng khi nói ra điều đó, khiến cô bắt đầu nghĩ đến khả năng Trịnh Đinh Vũ cũng có tình cảm với mình. Tháng 6 năm 2010, sau khi kết quả kỳ thi EJU đầu tiên không như mong đợi, Thẩm Luyện chìm trong buồn bã. Trịnh Đinh Vũ lặng lẽ ở bên, bao dung cho cảm xúc của cô. Giữa tháng 7, Trịnh Đinh Vũ hỏi Thẩm Luyện về ước mơ làm việc trong ngành dược sinh học và đề nghị cô ngừng làm thêm, tập trung ôn thi EJU lần hai vào tháng 11, với điều kiện nàng sẽ lo toàn bộ tiền sinh hoạt và học phí cho cô mượn. Thẩm Luyện vừa vui mừng vừa đau khổ vì sự yếu kém của bản thân, từ chối vì không muốn Trịnh Đinh Vũ phải mạo hiểm lớn như vậy. Trịnh Đinh Vũ thuyết phục Thẩm Luyện đừng từ bỏ ước mơ, nói rằng nàng từng hối tiếc và không muốn Thẩm Luyện đi vào vết xe đổ. Cuối cùng, Thẩm Luyện đã nhận lấy lòng tốt của Trịnh Đinh Vũ, viết giấy vay nợ và toàn tâm toàn lực ôn thi. Tuy nhiên, Hạ Vân lại vô tình tiết lộ rằng Trịnh Đinh Vũ đã âm thầm bù thêm 200 yên vào lương giờ của Thẩm Luyện khi cô làm ở nhà hàng Trung Hoa trước đây. Thẩm Luyện cảm thấy đau lòng và bối rối, không biết liệu Trịnh Đinh Vũ chỉ xem mình là bạn bè hay có tình cảm sâu sắc hơn. Khi cô hỏi Trịnh Đinh Vũ tại sao lại giúp cô nhiều đến vậy, Trịnh Đinh Vũ chỉ nói: "Có lẽ vì nhìn em làm chị nhớ đến bản thân trước kia." Thẩm Luyện hỏi tiếp liệu Trịnh Đinh Vũ có gặp ai khác ở Tokyo mà cũng đối xử như vậy không. Trịnh Đinh Vũ ngẩng mắt lên, mỉm cười nói: "Chị chưa từng gặp ai khác. Người khác cũng không xinh như em." Lời nói này của Trịnh Đinh Vũ khiến Thẩm Luyện vừa bối rối vừa hy vọng. Cô không dám hỏi thẳng cảm xúc của nàng, sợ mất đi mối quan hệ hiện tại. Dù Trịnh Đinh Vũ luôn kiềm chế và che giấu cảm xúc rất khéo, Thẩm Luyện ngày càng tin chắc rằng những rung động mơ hồ giữa họ là có thật. Cô nhận ra những dấu hiệu từ việc Trịnh Đinh Vũ từ chối các buổi xem mắt, những ánh nhìn chạm nhau rồi lảng tránh, sự chăm sóc chu đáo hàng ngày, và đặc biệt là khi cô phát hiện ngày cả hai xem pháo hoa lại chính là sinh nhật âm lịch của Trịnh Đinh Vũ. Dù vậy, Thẩm Luyện vẫn ép mình tập trung vào việc học, chờ đợi và tìm kiếm thêm những dấu hiệu để xác nhận hy vọng mong manh về tình cảm của Trịnh Đinh Vũ.
« Trước Sau »