Tóm tắt truyện Pháo Hoa Ngày Đông – Truyện Bách Hợp Niên Hạ Cảm Động, Ngược Tâm Sâu Sắc

Chương 13
« Trước Sau »
Sau khi chính thức yêu nhau, cuộc sống của Thẩm Luyện và Trịnh Đinh Vũ trở nên ngọt ngào hơn với những cử chỉ thân mật tự nhiên. Thẩm Luyện vẫn ngủ ở phòng khách, nhưng vào một buổi sáng lạnh giá tháng 3, Trịnh Đinh Vũ đề nghị cô chuyển lên ngủ cùng trên giường. Thẩm Luyện, dù rất muốn nhưng luôn ngại ngùng, đã vội vàng thu dọn chăn đệm, khiến Trịnh Đinh Vũ bật cười và âu yếm hôn cô. Đêm đó, khi nằm cạnh nhau trên giường, cả hai đều thổ lộ sự hồi hộp. Thẩm Luyện nghe rõ tiếng tim Trịnh Đinh Vũ đập dồn dập, và khi cô rúc vào lòng nàng, cảm nhận được sự ấm áp và mềm mại. Nụ hôn đầu tiên nồng cháy diễn ra, và sau đó, Thẩm Luyện dịu dàng xin lỗi vì sự vội vàng của mình. Trịnh Đinh Vũ cười trách yêu và chiều chuộng cô, hứa hẹn "lần sau" và những lần sau nữa. Một tháng sau, vào tháng Tư, khi cùng nhau đi ngắm hoa anh đào ở Nara, Thẩm Luyện tò mò hỏi Trịnh Đinh Vũ bắt đầu thích mình từ khi nào. Trịnh Đinh Vũ mỉm cười thừa nhận: "Thật ra, có lẽ là yêu từ cái nhìn đầu tiên." Thẩm Luyện ngạc nhiên và càng tò mò hơn. Trịnh Đinh Vũ tiết lộ rằng nàng đã gặp Thẩm Luyện ở trong nước, tại bờ biển Nam Hải của thị trấn Trường Phổ vào tháng Bảy năm cô sang Nhật. Trịnh Đinh Vũ kể lại rằng vào đêm đó, sau khi cãi nhau với gia đình vì chuyện tiền bạc và sự trọng nam khinh nữ, nàng đã một mình đến bờ biển. Tại đó, nàng nhìn thấy Thẩm Luyện đứng lặng lẽ bên mép nước vào lúc rạng sáng, bóng lưng cô đơn nhưng đẹp đến ngẩn ngơ. Khoảnh khắc Thẩm Luyện quay người lại, gương mặt cô hiện rõ dưới ánh bình minh vàng óng, đã in sâu vào tâm trí Trịnh Đinh Vũ. Nàng nhận ra mình chưa bao giờ quên khoảnh khắc đó, và khi Thẩm Luyện xuất hiện trở lại ở Nhật Bản, nàng đã nhận ra ngay từ cái nhìn đầu tiên. Trịnh Đinh Vũ thừa nhận rằng trước đây nàng chưa từng yêu ai, nên không hiểu rõ cảm xúc của mình, nhưng giờ thì nàng biết đó là yêu từ cái nhìn đầu tiên. Thẩm Luyện vừa ngạc nhiên vừa đau lòng vì Trịnh Đinh Vũ đã che giấu tình cảm lâu như vậy. Nàng giải thích rằng lúc đầu không chắc chắn về cảm xúc của bản thân, sau đó lại không chắc chắn về cảm xúc của Thẩm Luyện, và cuối cùng là không muốn làm lỡ dở tương lai của cô. Thẩm Luyện ôm chặt Trịnh Đinh Vũ và hỏi tại sao cô lại ở bờ biển vào đêm đó. Thẩm Luyện thú nhận: "Lúc đó, em thật sự muốn chết đi." Cô kể về áp lực từ gia đình sau thất bại đại học và việc bị kỳ thị vì xu hướng tính dục. Cô cảm thấy thế giới phi lý và vô nghĩa. Nhưng rồi lòng căm thù đã nhen nhóm lại khát vọng sống trong cô. Thẩm Luyện ôm Trịnh Đinh Vũ, thở dài: "Trịnh Đinh Vũ, chị làm em cảm thấy, sống thật tuyệt biết bao." Trịnh Đinh Vũ xúc động, dặn dò Thẩm Luyện: "Vậy nên, hãy sống thật tốt, cứ luôn sống thật tốt nhé. Sống rồi sẽ gặp được điều tốt đẹp, rồi sẽ có những điều may mắn đến." Thẩm Luyện hứa sẽ không bao giờ có những suy nghĩ tiêu cực nữa, vì "Thế giới này có chị, em không nỡ." Trịnh Đinh Vũ nghiêm túc nói sẽ cố gắng để cuộc sống của Thẩm Luyện luôn có nàng trong đó, khiến Thẩm Luyện mỉm cười hạnh phúc.
« Trước Sau »