Tóm tắt truyện Pháo Hoa Ngày Đông – Truyện Bách Hợp Niên Hạ Cảm Động, Ngược Tâm Sâu Sắc

Chương 6
« Trước Sau »
Lời tỏ tình trong đêm pháo hoa rực rỡ và đêm đầu tiên ở nhà Trịnh Đinh Vũ Vào ngày hẹn xem pháo hoa, Trịnh Đinh Vũ bất ngờ rủ Thẩm Luyện đi tham quan chùa Sensoji trước, điều mà Thẩm Luyện chưa từng có cơ hội thực hiện do gánh nặng mưu sinh. Lần đầu gặp nhau ngoài giờ làm và không tại quán ăn, Thẩm Luyện bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp rạng rỡ, trong trẻo của Trịnh Đinh Vũ giữa dòng người tấp nập. Dù hơi lúng túng, cô vẫn đi theo Trịnh Đinh Vũ, cùng nàng thưởng thức các món ăn đường phố và rút quẻ xăm tại chùa. Khi hai du khách nước ngoài gặp khó khăn với quẻ xăm "Hung", Thẩm Luyện đã thể hiện khả năng tiếng Anh lưu loát để giúp đỡ. Điều này khiến Trịnh Đinh Vũ bất ngờ và khen ngợi. Nàng còn hỏi về quá trình học tập của Thẩm Luyện và tỏ vẻ tiếc nuối khi biết Thẩm Luyện là học sinh giỏi từ trường tốt nhất thành phố nhưng lại không thi tốt đại học. Dù vậy, Trịnh Đinh Vũ vẫn giữ sự tinh tế, không gặng hỏi thêm khi thấy Thẩm Luyện không muốn chia sẻ. Nàng bất ngờ tặng Thẩm Luyện một chiếc "tiểu chuỳ Phúc Lộc" buộc vào điện thoại, mang ý nghĩa may mắn và chiêu tài nạp phúc. Khoảnh khắc đó, Thẩm Luyện cảm thấy một sợi dây trong tim mình được gảy lên, vang âm thanh trong trẻo. Sau đó, Trịnh Đinh Vũ để ý thấy Thẩm Luyện tò mò về kimono và đã ngỏ ý rủ cô thuê thử để mặc đi xem pháo hoa. Dù lo lắng về chi phí, Thẩm Luyện không nỡ từ chối ánh mắt mong đợi của Trịnh Đinh Vũ. Cả hai chọn hai bộ kimono phù hợp và thay đồ. Khi Thẩm Luyện bước ra, cô choáng ngợp trước vẻ đẹp như tranh của Trịnh Đinh Vũ trong bộ kimono màu sen nhạt. Trịnh Đinh Vũ cũng khen Thẩm Luyện rất hợp với bộ kimono đỏ, và đã tận tay chỉnh lại thắt lưng cho cô. Khoảng cách gần gũi khiến tim Thẩm Luyện đập mạnh, cô ngửi thấy mùi hương hoa nhẹ nhàng từ nàng và chú ý đến nốt ruồi lệ nhỏ xinh ở khóe mắt phải Trịnh Đinh Vũ. Tại lễ hội pháo hoa ở Odaiba, Trịnh Đinh Vũ đã mua vé trước và không chịu nhận tiền của Thẩm Luyện, nói đó là quà đáp lễ cho hộp socola. Khi pháo hoa bùng nổ rực rỡ trên bầu trời, Trịnh Đinh Vũ nghiêng đầu nhìn Thẩm Luyện và nói: "Phải là mối duyên đặc biệt đến mức nào mới khiến chúng ta vượt biển khơi, cùng nhau ngắm nhìn cùng một màn pháo hoa vào khoảnh khắc này. Rất vui vì được quen biết em, Thẩm Luyện." Thẩm Luyện cảm thấy xúc động sâu sắc, lần đầu tiên gọi đầy đủ tên nàng: "Em cũng rất vui vì được gặp chị, Trịnh Đinh Vũ." Trịnh Đinh Vũ trêu cô vì gọi đầy đủ họ tên, nhưng không ép cô đổi cách xưng hô. Đêm đó, để tiện trả kimono vào sáng hôm sau, Thẩm Luyện lần đầu tiên ngủ lại nhà Trịnh Đinh Vũ. Căn hộ của nàng ở Shinjuku, tuy cũ nhưng rất gọn gàng, mang lại cảm giác tươi tắn và ấm áp. Trịnh Đinh Vũ nhường phòng ngủ cho Thẩm Luyện, còn mình ngủ ở phòng khách. Lần đầu tiên từ khi đến Nhật, Thẩm Luyện có một giấc ngủ trọn vẹn và ngon lành trên tấm đệm sạch sẽ, không chuột bọ của Trịnh Đinh Vũ, sau khi lén đặt số tiền mà nàng đã trả giúp vào dưới đệm giường.
« Trước Sau »