Tóm tắt truyện Pháo Hoa Ngày Đông – Truyện Bách Hợp Niên Hạ Cảm Động, Ngược Tâm Sâu Sắc

Chương 7
« Trước Sau »
Vào giữa tháng Giêng khắc nghiệt của Tokyo, Thẩm Luyện bị sốt cao và không thể đi làm, buộc phải gọi điện xin nghỉ ở quán nướng UGA. Trịnh Đinh Vũ, quản lý của quán, không những không trách móc mà còn gọi điện hỏi thăm, và khi không thấy Thẩm Luyện bắt máy, nàng đã lo lắng tìm đến tận ký túc xá của cô. Trịnh Đinh Vũ bất ngờ khi chứng kiến cảnh tượng căn phòng bừa bộn, bẩn thỉu của Thẩm Luyện (do bạn cùng phòng không dọn rác). Dù vậy, nàng không hề phán xét, chỉ quan tâm đến sức khỏe của Thẩm Luyện, sau đó mua cháo, thuốc và bình siêu tốc cho cô. Thẩm Luyện cảm thấy vô cùng xấu hổ và áy náy. Trong lúc dùng bữa, Thẩm Luyện không kiềm được mà giải thích về tình trạng phòng ốc do bạn cùng phòng. Trịnh Đinh Vũ bày tỏ sự thông cảm, nhận ra Thẩm Luyện không phải người bừa bộn và thắc mắc tại sao cô lại phải sống trong điều kiện tồi tệ như vậy. Bất ngờ trước sự quan tâm chân thành từ Trịnh Đinh Vũ – điều mà cô chưa từng nhận được từ gia đình – Thẩm Luyện lần đầu tiên mở lòng, kể về việc bố mẹ đã ép cô sang Nhật vì nghĩ cô bị bệnh tâm lý và là người đồng tính. Thẩm Luyện kể lại câu chuyện đau lòng từ thời cấp ba: cô bị bạn gái (Ninh Hân) tỏ tình, và khi mối quan hệ của họ bị gia đình Ninh Hân phát hiện, mọi trách nhiệm và sự sỉ vả đều đổ lên đầu Thẩm Luyện. Bố mẹ cô, đặc biệt là người bố vốn không hài lòng với sự ra đời của cô, đã quay lưng, sỉ nhục, thậm chí muốn đưa cô đi "chữa bệnh" đồng tính bằng sốc điện. Mẹ cô chỉ biết khóc lóc và làm đồng lõa trong im lặng. Trong hoàn cảnh đó, Thẩm Luyện không thể tập trung thi đại học và bị bố ép cưới chồng. Để thoát khỏi sự thao túng và ảnh hưởng của gia đình, cô dùng chuyện mẹ đang mang thai vượt kế hoạch để uy hiếp, buộc họ phải đồng ý cho cô sang Nhật. Sau khi kể hết sự thật về xu hướng tính dục của mình và những gì đã trải qua, Thẩm Luyện run rẩy nói với Trịnh Đinh Vũ: "Em là đồng tính luyến ái, em thích con gái, nếu sống cùng với em, chắc chắn chị sẽ không thoải mái đâu." Cô sợ hãi sẽ thấy ánh mắt kinh miệt từ Trịnh Đinh Vũ. Tuy nhiên, Trịnh Đinh Vũ đã phản ứng hoàn toàn khác. Nàng vẫn giữ vẻ dịu dàng thường thấy, vươn tay lau đi nước mắt cho Thẩm Luyện và an ủi: "Thẩm Luyện, em không có bệnh, và chị cũng sẽ không thấy bất tiện đâu, chính họ mới là những người thiếu hiểu biết." Nàng ôm lấy Thẩm Luyện, nói: "Đồng tính không phải là bệnh, thích một người cũng không có gì sai cả. Chị chỉ thấy em thông minh, dũng cảm, tốt bụng, và rất kiên cường." Trong vòng tay của Trịnh Đinh Vũ, Thẩm Luyện bật khóc nức nở, trút bỏ mọi nỗi đau và tủi thân bấy lâu. Cô cảm thấy được che chở, được chấp nhận một cách vô tư, không chút ngần ngại. Cô được cứu rỗi trong vòng tay nàng. Sau đêm đó, Thẩm Luyện chuyển đến sống cùng Trịnh Đinh Vũ trong căn hộ của nàng ở Shinjuku, bắt đầu một cuộc sống mới.
« Trước Sau »