Tiên Nữ Hậu Đậu và Nữ Chiến Binh Xui Xẻo

Chương 14: Nhiệm Vụ Nuôi Linh Thú
« Trước Sau »
"Nhiệm vụ đặc biệt," Lam Nguyệt Tông Chủ nói, giọng bà vẫn ôn hòa nhưng mang theo sự sắc bén khiến Mộ Dung Sương phải chú ý, "là nuôi Linh Thú Tịnh Tâm của ta, Bánh Trôi." Bánh Trôi (con thỏ hồng có cánh chuồn chuồn) giật mình tỉnh giấc, khẽ nháy mắt. Mộ Dung Sương và Tô Mộc Diên đồng loạt ngạc nhiên. Nuôi thú cưng? Đây là cách giải ma chú? "Tông Chủ, xin lỗi vì sự mạo phạm," Mộ Dung Sương lên tiếng, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, "nhưng nhiệm vụ này có liên quan gì đến Tâm Ý Tương Thông?" Lam Nguyệt Tông Chủ cười nhẹ. "Bánh Trôi là linh thú rất nhạy cảm với năng lượng cảm xúc. Nó chỉ chấp nhận những người có tâm hồn hòa hợp tuyệt đối. Nếu hai vị có thể cùng nhau chăm sóc Bánh Trôi, khiến nó vui vẻ và phát triển, chứng tỏ tâm ý hai vị đã bắt đầu đồng điệu." Tô Mộc Diên nghe vậy, đôi mắt sáng rực. "Nuôi thú cưng! Ta thích Bánh Trôi! Nó tròn như bánh trôi thật!" Mộ Dung Sương thì cau mày. Nàng là Kiếm Thánh, cả đời chỉ biết kiếm và đạo lý, chưa từng nuôi một con vật nhỏ nào. "Bánh Trôi chỉ ăn một loại thức ăn duy nhất," Lam Nguyệt Tông Chủ tiếp tục, "đó là Cỏ Lạc Trần mọc trên đỉnh Vách Đá Mộng Huyễn ở phía Đông tông môn. Điều kiện: Hai vị phải cùng nhau hái cỏ mỗi ngày, học cách phối hợp ăn ý như khi các vị đánh lừa ma chú để đi đứng." Lam Nguyệt Tông Chủ vừa dứt lời, Bánh Trôi liền nhảy lên, ánh mắt đầy mong đợi nhìn Tô Mộc Diên. "Ngài còn một yêu cầu nữa," Mộ Dung Sương hỏi, cảm thấy mọi chuyện quá dễ dàng. "Rất đơn giản," Lam Nguyệt Tông Chủ nhấp trà. "Mỗi đêm, hai vị phải thay phiên nhau kể chuyện cổ tích hoặc hát ru cho Bánh Trôi ngủ. Linh thú này rất khó ngủ nếu nghe phải những câu chuyện mang tính chiến đấu, sát phạt." "Kể chuyện cổ tích?" Mộ Dung Sương thiếu chút nữa thì rút kiếm ra. Tô Mộc Diên thì che miệng cười khúc khích. Thấy Mộ Dung Sương sắp bùng nổ, Lam Nguyệt Tông Chủ giảng hòa: "Hai vị sẽ ở chung một Tịnh Thất đặc biệt. Hãy nhớ, Ma Chú Liên Tâm sẽ vẫn hoạt động. Sự đối lập càng mạnh, sự trớ trêu càng lớn. Tự do của hai vị phụ thuộc vào một con thỏ hồng, đó chính là thử thách của duyên phận." Lam Nguyệt Tông Chủ giao Bánh Trôi cho Tô Mộc Diên. Ngay lập tức, Bánh Trôi rúc vào lòng Tô Mộc Diên, nhưng rồi ma chú can thiệp. Bánh Trôi đột nhiên bị kéo thẳng qua không trung, rúc vào ngực Mộ Dung Sương. Mộ Dung Sương, người ghét sự đụng chạm, cứng đơ người. Nàng nhìn con linh thú đang thoải mái dụi đầu vào bộ y phục chỉnh tề của mình, rồi nhìn sang Tô Mộc Diên đang cười đến mức suýt ngã. "Sương Sương, Bánh Trôi thích nàng hơn ta rồi!" Tô Mộc Diên trêu chọc. "Không phải nó thích ta," Mộ Dung Sương gằn giọng, cố gắng đẩy Bánh Trôi ra nhưng không được, "Mà là ma chú biết ta ghét cái sự mềm mại này!" Và thế là, nhiệm vụ "Tâm Ý Tương Thông" đã chính thức bắt đầu, cùng với sự đồng hành bất đắc dĩ của một Kiếm Thánh và một con thỏ ham ngủ.
« Trước Sau »