Thông Tin Truyện

Trong Lòng Bàn Tay - Phong Nguyệt Đô Tương Quan
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Gương vỡ lại lành, Cán bộ cấp cao Văn án [Giả nho nhã vs. Tuyệt sắc thật sự] Lão cán bộ x Đóa hoa tuyết mềm mại, nhất kiến chung tình + tan vỡ rồi tái hợp. (Chênh lệch chiều cao + tuổi tác + địa vị) Ngọt ngược theo phong cách hiện thực, không tạo hình nhân vật lý tưởng hóa. [Một câu tóm gọn] Phá kén hóa bướm rất đau, ôm lấy mùa xuân lại thật đẹp. Anh cho cô tấm vé bước vào kim tự tháp, cô cố gắng biến nó thành "át chủ bài". - Tống Khinh Thần là công tử danh giá của Lỗ Thành, một "lão cán bộ" chính hiệu, chững chạc, cao quý, nho nhã. Lê Mạn là sinh viên khoa Văn học Trung Quốc của Đại học Kinh Đô, con gái của quản gia nhà họ Tống. Thuần khiết nhưng quyến rũ, mang vẻ đẹp đầy nữ tính. Họ gặp nhau tại Hi Viên của nhà họ Tống. Chỉ một ánh nhìn, Tống Khinh Thần đã hoàn t... oàn sa vào lưới tình. Tuyết rơi lần đầu gặp gỡ, định tình tại Hồng Kông, hôn nhau trong đêm tuyết. Đêm ở cảng Victoria, tuyết bay lả tả, ánh mắt Tống Khinh Thần dịu dàng: "Dỗ dành Mạn Mạn." - Anh trao cho cô tấm vé bước lên đỉnh kim tự tháp, che chở cho cô trước mọi khó khăn, để cô tận hưởng tháng năm yên bình giữa Kinh Thành. Lê Mạn biết rõ đây là một tình yêu không thể kiểm soát, nhưng vẫn tỉnh táo để ngã vào vòng tay anh. Người đàn ông ấy quá mức chói lọi. Cô không thể lừa dối trái tim mình—một đời ngưỡng mộ. Anh là vị thần cao cao tại thượng của người khác, nhưng lại cam tâm tình nguyện làm hạ thần dưới váy cô. Một ngày nọ, anh đột ngột đến Kinh Thành nhậm chức. Lê Mạn cứ nghĩ rằng... có lẽ... đó là vì anh muốn đến gần cô hơn một chút... Yêu nhau rất ngọt, tan vỡ rất đau, tái hợp rất ấm áp.
Chương Mới Nhất
Danh Sách Chương
- Chương 101: Tại sao lại là em?
- Chương 102: Thời gian không phụ lòng người...
- Chương 103: Tình yêu quá đẹp đẽ, cũng dễ dàng khiế...
- Chương 104: Một mình em, đối đầu với cả đám yêu ma...
- Chương 105: Bắc Kinh không giữ được cô ấy...
- Chương 106: Khinh Vũ đang yêu sao?
- Chương 107: Sự kiên định của anh ấy, vô cùng trân ...
- Chương 108: Định mệnh đan xen thành ánh sáng tím n...
- Chương 109: Không ngoan ngoãn đến vậy
- Chương 110: Đâu phải dạng dễ bị dọa
- Chương 111: Dưới giàn hoa tử đằng
- Chương 112: Anh luôn ghen
- Chương 113: Dấu vết cô ấy để lại
- Chương 114: Chạy rồi
- Chương 115: Sống chết chưa rõ?
- Chương 116: Chỉ cần còn sống là được...
- Chương 117: Cuộc đời này của anh cũng coi như chấm...
- Chương 118: Mặt mũi nho nhã, nhưng già mà không đứ...
- Chương 119: Có những loại chiếm hữu, vốn chẳng phả...
- Chương 120: [Phần II: Cô ấy tựa ánh trăng] Danh sá...
- Chương 121: Mặt mày khó chịu?
- Chương 122: Đêm quá đẹp, hay là đêm quá xui?...
- Chương 123: Ai sẽ bỏ rơi ai?
- Chương 124: "Món quà" bất ngờ
- Chương 125: Sống sót là tốt rồi
- Chương 126: Nữ lắm chiêu, nam lắm trò
- Chương 127: Anh nói: 'Mạn Mạn nhà anh'
- Chương 128: Lòng biết ơn?
- Chương 129: Anh thật giả tạo
- Chương 130: Em yêu anh
- Chương 131: Trên đời này đâu có nơi nào mà không t...
- Chương 132: Sự ràng buộc định mệnh
- Chương 133: Lời mật ngọt bọc lưỡi dao...
- Chương 134: Đừng kiêu ngạo như thế
- Chương 135: Tiệc trên du thuyền
- Chương 136: Dân thường bé nhỏ
- Chương 137: Sự nghiệp là đường sinh mệnh của anh...
- Chương 138: Bạn gái nhỏ?
- Chương 139: Mãi mãi quá xa vời
- Chương 140: Ly rượu đó sẽ là kính Lê Mạn...
- Chương 141: Anh còn có sở thích này sao?
- Chương 142: Tuyệt tình
- Chương 143: Người đàn ông của tôi đã trở về...
- Chương 144: Chỉ sinh con với Lê Mạn
- Chương 145: Cứ việc vả mặt
- Chương 146: Sương mù
- Chương 147: Minh châu bị phủ bụi
- Chương 148: Luân hồi
- Chương 149: Không thể đoán được
- Chương 150: Con cừu non